01 April 2013

NGƯỜI TÙ TRỞ VỀ


NGƯỜI TÙ TRỞ VỀ
( Cảm tác theo hình ảnh đón người tù trở về tại ga xe lửa Sài Gòn năm 1988)

Anh trở về từ trại tù "cải tạo", 
Trại tù miền Bắc heo hút trong rừng,
Ga Sài Gòn như mọi ngày bình thường,
Có  một hành khách thấy đời rất lạ.

                      Đã bao nhiêu năm không về cảnh cũ,
                      Phố phường xưa không còn chỗ cho anh,
                      Nào vì gió bụi đã xóa bước chân !
                      Nào vì thời gian vô tình chia cách !

Chuyến xe lửa đến Sài Gòn từ miền Bắc,
Đã đưa anh qua khắp nẻo quê hương,
Nơi ấy một thời là những chiến trường,
Anh và đồng đội đổ mồ hôi xương máu.

                       Tàu đưa anh qua những vùng lửa khói,
                       Nơi xóm làng xưa dù đã đổi tên,
                       Nhưng người lính xưa không thể nào quên,
                       Nơi ấy một thời đóng quân gần gũi.

Hình ảnh quê hương lòng anh mừng tủi,
Như đứa con yêu lạc mẹ trở về,
Tàu đến Sài Gòn bước xuống sân ga,
Anh  nghẹn ngào bên người thân yêu cũ.

                         Vợ mỉm cười sau nhiều năm nhỏ lệ,
                         Nắm tay chồng mà tưởng giấc mơ thôi,
                         Người thân đón anh nước mắt tuôn rơi,
                         Anh đã về. Người tù không kỳ hạn .

Anh đã về.  Người tù không tuyên án,
Kẻ bại binh cũng là kẻ tội đồ,
Anh bây giờ trông gìa yếu hơn xưa,
Râu, tóc anh đã bạc màu trắng xóa.

                       Da ngăm đen, gương mặt buồn khắc khổ,
                       Manh áo nâu anh quen mặc trong tù,
                       Chẳng đủ ấm thân khi gío sang mùa,
                       Trong lán trại vách nứa tre trống trải.

Anh héo gầy những tháng ngày ăn đói,
Miếng khoai khô, miếng cơm hẩm chia phần,
Bàn tay anh cầm tay vợ rưng rưng,
Gặp lại nhau hai người cùng xơ xác.

                       Chào ga Sài Gòn, chào tàu Nam Bắc,   
                       Chào lán trại tù rừng núi nơi xa,
                       Hôm nay người tù đã trở về nhà,
                       Dù thế nào còn chút tình vẫn đợi.


Nguyễn Thị Thanh Dương
( March 31, 2013 )


Người về sau 13 năm tại miền Bắc:Ngày đi tóc vẫn còn xanh,nay về tóc râu đã bạc,hom hem trong bộ áo tù màu xám.Người vợ sau 13 năm gian khổ mỏi mòn,tóc cũng đã hoa râm,răng cũng rụng dần nhưng vẫn còn chút xuân sắc của một thời mệnh phụ.Người con,cằn cỗi với tháng năm trong một xã hội phân biệt đối xử vì cha anh là tù"cải tạo",nức nở ôm tay cha già,sau anh là em anh cũng đang lau nước mắt. 
 
Những giọt nước mắt này phải chăng để mừng đời "giải phóng" hay ứa ra từ nỗi đớn đau của những người thua cuộc?

Bạn có thể quên vì bạn chưa sống với người Cộng Sản.

Anh có thể quên vì anh ở nước ngoài từ 1975.

Em có thể quên vì em sanh ra sau 1975.

Nhưng tôi,tôi không quên được dù tôi muốn quên đi.Bức hình này làm tôi ứa nước mắt mỗi khi nhìn.Ở đó tôi thấy thân phận bạn bè tôi,đồng đội tôi,vợ con tôi và bản thân tôi của một thời dĩ vãng.

Chỉ vì tôi là người trong cuộc!

No comments:

Post a Comment



Thật vậy, dân tộc Việt Nam hãy can đảm đứng lên để lật qua những trang sử cộng sản đẫm máu và đau thương. Đã quá trễ rồi. Ngày nào còn cộng sản, thì còn chết chóc, tù đày, tự do, nhân quyền còn bị chà đạp.
Nhà cầm quyền cộng sản, hơn lúc nào hết, luôn buộc người dân lo nghĩ đến chuyện miếng ăn, cái mặc. Cái bụng lúc nào cũng phải cảm thấy còn đoi đói, chưa no. Và người dân thì thiếu thốn nhu yếu phẩm, lo chạy gạo từng bữa. Ðủ hôm nay thì thiếu ngày mai, hay được nồi cơm sáng, thì lại chưa có nồi cơm chiều. Cuộc đời cứ quần quật lo đói rách như thế, thì xin hỏi, còn chi thì giờ mà nhân dân nghĩ đến tranh đấu, hoặc đòi hỏi tự do dân chủ nhân quyền?
Cụ Tây Hồ Phan Chu Trinh từng dạy: “Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân thì ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường. Anh chị em đồng bào ta đã hiểu thấu các lẽ, thì phải mau mau góp sức lo toan việc nước mới mong có ngày cất đầu lên nổi”.
"The religion of the future will be a cosmic religion. The religion which is based on experience, which refuses dogmatism. If there's any religion that would cope with modern scientific needs it will be Buddhism." Albert Einstein

Tôn giáo trong tương lai sẽ là tôn giáo của vũ trụ. Tôn giáo này dựa trên kinh nghiệm và không chấp nhận chủ nghĩa giáo điều. Nếu có một tôn giáo nào tương thích với khoa học hiện đại, đó chính là Phật Giáo.




Bạn Ơi Hãy Cùng Nhau Đấu Tranh Cho Cuộc Sống Của Mình & Tương Lai Của Con Cháu Mình !!!



Nhân Dân Cần Nhận Diện Bộ Mặt Thật Của Giới Cầm Quyền. Phải Hành Động Cụ Thể Đối Với Bọn Chúng !!!



Chỉ Mặt, Nhận Diện Bọn Cán Bộ Óc Đất, Lũ Công An Lưu Manh, Đám Quan Chức Tham Nhũng, Tay Sai !!!

Công Nhân Bị Đánh Đập Tàn Nhẫn, Dã Man !!!


Followers