Chỉnh Đảng: Âm mưu gì của Nguyễn Phú Trọng - Trung Quốc?
Nguyễn Nghĩa
Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa XI), họp từ 27/2 đến hôm nay, đã bàn và thống nhất ban hành Nghị quyết "Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay".
Đây là hội nghị lớn chưa từng có, kể từ khi Đại hội đảng cộng sản Việt họp toàn thể 1/2011.
Hơn 1000 đại biểu, gồm toàn bộ thành viên Bộ chính trị, Ban bí thư, Ban Chấp hành TƯ Đảng khóa XI, cán bộ chủ chốt ở trung ương và 63 tỉnh, thành phố về dự hội nghị.
Thoạt đầu mới quan sát, mọi người đều có cảm tưởng: đây lại là 1 cuộc họp vô bổ mang tính nội bộ của ĐCS VN. Ở đấy, các lãnh đạo cao cấp của ĐCS VN múa mép, khua môi …, hòng đánh lừa nhân dân Việt Nam 1 lần nữa về khả năng tự phê bình, khả năng sửa khuyết điểm,… để tiến bộ, để đảm nhiệm vai trò lãnh đạo dân tộc này, đất nước này. Mục đích là cứu nguy cho uy tín của đảng đang lao xuống dốc thảm hại.
Tuy vậy nếu đọc kỹ bài phát biểu của TBT Nguyễn Phú Trọng tại hội nghị, ta sẽ thấy có 1 âm mưu lớn của phe phái Nguyễn Phú Trọng trong chính trường chính trị của Việt Nam.
Nếu ta đặt tình hình Việt Nam vào bối cảnh Trung Quốc đang cố kiết thực hiện bành trướng, độc chiếm hoàn toàn Biển Đông.
Nếu ta đặt tình hình bành trướng của Trung Quốc tại Biển Đông đang bị 1 cản trở rất lớn là việc hiện diện trở lại 1 cách tích cực của Hoa Kỳ tại Châu Á.
Khi đó, ta sẽ thấy rõ ràng Nguyễn Phú Trọng đang cố gắng nắm quyền lực trong đảng, để hòng giúp Trung Quốc trong mưu đồ này, để chống lại Hoa Kỳ.
Trong bài phát biểu tại hội nghị, Nguyễn Phú Trọng đã nêu ra 4 điểm, làm lý do Chỉnh Đảng.
1. "Sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố hàng đầu quyết định thắng lợi của cách mạng Việt Nam".
2. Hai là, yêu cầu nhiệm vụ chính trị của nước ta hiện nay… đòi hỏi Đảng phải nâng tầm lãnh đạo lên cao hơn nữa, nâng sức chiến đấu mạnh hơn nữa…để xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội,… nhằm mục tiêu đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành một nước công nghiệp theo hướng hiện đại.
3. Ba là, bản thân Đảng đang đứng trước nhiều hiện tượng tiêu cực, phức tạp mới.
4. Bốn là, sự chống phá điên cuồng và quyết liệt của các thế lực thù địch, phản động. Âm mưu cơ bản, lâu dài của chúng là xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta, xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, xóa bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Để thực hiện được âm mưu cơ bản đó, các thế lực thù địch đã áp dụng lần lượt hết chiến lược này đến chiến lược khác, hết chiến dịch này đến chiến dịch khác, rất kiên trì, kiên quyết, xảo quyệt. "Diễn biến hòa bình" là một chiến lược nằm trong hệ thống chiến lược phản cách mạng của chủ nghĩa đế quốc, là "thủ đoạn hòa bình để giành thắng lợi". Nhiều chuyên gia và chính khách phương Tây còn gọi đây là phương pháp "chuyển hóa hòa bình", "biến đổi hòa bình", "cách mạng hòa bình" và gần đây là "cách mạng nhung", "cách mạng màu", "cách mạng đường phố"…
Tóm lại, có 3 nguyên nhân liên quan đến nội bộ của Đảng cộng sản VN, và 1 nguyên nhân khách quan: kẻ thù tư tưởng của ĐCS VN đang ráo riết hoạt động.
Như vậy, Nguyễn Phú Trọng đã xác định được kẻ thù của ĐCS VN.
Tất nhiên kẻ thù này không phải là Trung Quốc, vì "Âm mưu cơ bản, lâu dài của chúng là xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta, xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, xóa bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh."
Kẻ thù này chính là: "cách mạng nhung", "cách mạng màu", "cách mạng đường phố"…hay nói thẳng ra, chính là nhân dân Việt Nam yêu nước đã 11 lần xuống đường chống bành trướng Trung Quốc tại Biển Đông.
Ai là bạn của Nguyễn Phú Trọng?
Câu trả lời nằm ở giữa điểm 1 trong bài phát biểu của Nguyễn Phú Trọng :"Đảng Cộng sản Trung Quốc … trong những lần trao đổi với chúng ta, bạn thường nhấn mạnh không để bị "Tây hóa", "tha hóa", "thoái hóa".
Thế là đã rõ, Đế quốc Hoa Kỳ với sức ép cải cách Nhân quyền, cải cách dân chủ ở Việt Nam, các nước tư bản theo đuôi Hoa Kỳ, là kẻ thù của ĐCS VN.
Nhân dân Việt Nam yêu nước, chống bành trướng Trung Quốc tại Biển Đông, là kẻ thù của ĐCS VN.
Đế quốc phong kiến Trung Quốc, kẻ đã chiếm Hoàng Sa của Việt Nam 1974, kẻ đã khuyến khích Cămpuchia gây chiến tranh biên giới Tây Nam Việt Nam, kẻ đã gây chiến tranh biên giới 1979, giết hại hàng trăm nghìn thường dân các tỉnh biên giới Cao Bằng, Lạng Sơn, Lào Cai, Yên Bái… là nước bạn bè của Việt Nam, của ĐCS VN.
Thế là đã rõ, Hội nghị lần thứ 4 này, mục đích chỉ để khẳng định bạn và thù của ĐCS VN.
Qua đó, sắp xếp lại lực lượng, chuẩn bị đưa các nhân vật là "bạn" của Trung Quốc, là phe cánh của Nguyễn Phú Trọng lên nắm các vị trí then chốt của nhà nước Việt Nam.
Qua đó, sắp xếp lại lực lượng, chuẩn bị đưa các nhân vật là "bạn" của Trung Quốc, là phe cánh của Nguyễn Phú Trọng lên nắm các vị trí then chốt của nhà nước Việt Nam.
Đây là chuẩn bị, để phe cánh Nguyễn Phú Trọng tung hô ông ta làm Chủ tịch nước, thay Nguyễn Tấn Sang, khi tình hình đòi hỏi.
Then chốt nhất, đứng sau các sắp xếp nhân sự của ĐCS VN, lại là ý đồ của Trung Quốc :
Đảm bảo Việt Nam là hậu thuẫn, là phên dậu, là thuộc quốc của Trung Quốc trong ván cờ toàn cầu mà Trung Quốc đang chơi với Hoa Kỳ.
Đảm bảo Việt Nam là hậu thuẫn, là phên dậu, là thuộc quốc của Trung Quốc trong ván cờ toàn cầu mà Trung Quốc đang chơi với Hoa Kỳ.
1. Ván cờ toàn cầu Trung Quốc-Hoa Kỳ
Phần thưởng cho kẻ chiến thắng ván cờ này là ngôi vị siêu cường thế giới.
Hoa Kỳ đã đứng ở ngôi vị này, từ những năm cuối thập niên 90 của thế kỷ trước đến hôm nay.
Lợi ích mà ngôi vị này đem lại là không kể xiết: Từ sự thượng tôn của thế giới, đến các lợi ích vật chất, kinh tế chính trị.
Lợi ích mà ngôi vị này đem lại là không kể xiết: Từ sự thượng tôn của thế giới, đến các lợi ích vật chất, kinh tế chính trị.
Trung Quốc đang thèm muốn ngôi vị này.
Tuy vậy, vị trí địa lý chính trị hôm nay của Trung Quốc khá bí.
Phía bắc thì nước Nga- cường quốc hạt nhân chặn đè đầu.
Phía tây thì Ấn Độ to lớn không chịu thua kém về mọi mặt.
Phía đông thì Nhật Bản, Nam hàn là những cường quốc kinh tế.
Chỉ còn phía nam là Việt Nam và đông nam là Biển Đông, có thể bành trướng ngay lập tức.
Trung Quốc đã trường kỳ thực hiện chiến lược làm Việt Nam yếu, lệ thuộc vào Trung Quốc kể từ khi Mao Trạch Đông nắm quyền tại ĐCS TQ. Sau công hàm của Phạm Văn Đồng 1958, sau những viện trợ mua chuộc Việt Nam, sau cuộc chiếnHoa Kỳ-Việt Nam tiêu hao tinh lực Việt, Trung Quốc đã chiếm của Việt Nam Hoàng Sa 1974, Trường Sa 1988 và 1992.
Trung Quốc đã trường kỳ thực hiện chiến lược làm Việt Nam yếu, lệ thuộc vào Trung Quốc kể từ khi Mao Trạch Đông nắm quyền tại ĐCS TQ. Sau công hàm của Phạm Văn Đồng 1958, sau những viện trợ mua chuộc Việt Nam, sau cuộc chiếnHoa Kỳ-Việt Nam tiêu hao tinh lực Việt, Trung Quốc đã chiếm của Việt Nam Hoàng Sa 1974, Trường Sa 1988 và 1992.
Để khống chế Biển Đông, nơi có tuyến hải lộ quan trọng nhất thế kỷ 21 này, Trung Quốc quyết tâm chiếm hoàn toàn Biển Đông bằng tuyên bố đường lưỡi bò là lợi ích cốt lõi của Trung Quốc.
Để đạt mục đích này, phải chiếm nốt các đảo của Việt Nam tại Trường Sa.
Đây là điều kiện, thành hay bại, của kế hoạch bành trướng Biển Đông của Trung Quốc.
Trung Quốc đã làm hết sức mình để bài binh , để bố trận với hi vọng thành công dễ dàng nhất.
Trung Quốc đã làm hết sức mình để bài binh , để bố trận với hi vọng thành công dễ dàng nhất.
Họ đã mua chuộc Nông Đức Mạnh, để ém quân ở Tây Nguyên.
Họ đã mua chuộc Nguyễn Tấn Dũng, để ém quân ở các cánh rừng có vị trí chiến lược của Việt Nam.
Họ đã đưa 1 đội quân khoác áo công nhân ém trên khắp đất nước Việt Nam.
Họ đã đưa 1 đội quân khoác áo công nhân ém trên khắp đất nước Việt Nam.
Tất cả chỉ chờ thời cơ, để tung ra ám hiệu đồng loạt hoạt động đẩy Việt Nam vào thế phải khuất phục, chịu mất hoàn toàn Trường Sa.
Theo quan sát của tôi, thời cơ này, đã được Trung Quốc chuẩn bị trước và sau hội nghị an ninh Đông Nam Á Shangri-La tháng 6/2011.
Kế hoạch của Trung Quốc là cắt cáp tầu Bình Minh ngay trước thềm Shangri-La, công nhiên tuyên bố đây là hải phận của Trung Quốc.
Sau đó, trong Shangri-La, Bộ trưởng quốc phòng Trung Quốc Lương Quang Liệt sẽ tuyên bố Trường Sa là của Trung Quốc, đường lưỡi bò là lợi ích cốt lõi của Trung Quốc.
Lúc này Hoa Kỳ vẫn tự cho là sẽ đứng ngoài các tranh chấp lãnh hải. Họ chỉ quan tâm đến an ninh hàng hải quốc tế.
Sau Shangri-La, xem xét phản ứng thế giới, nếu thuận, sẽ đánh chiếm Trường Sa ngay trong các tháng 7-8/2011.
Thế nhưng có 1 bộ phận trong ĐCS VN không muốn im lặng khi Trung Quốc cát cáp tầu Bình Minh 2. Sau đó các cuộc biểu tình của nhân dân Hà Nội, Sài Gòn đã đưa Biển Đông lên hàng tít đầu tiên của Truyền thông thế giới.
Dư luận yêu nước Việt Nam đã được Hoa Kỳ ủng hộ.
Kế hoạch Trung Quốc muốn dùng vũ trang, chiếm nốt Trường Sa của Việt Nam thất bại thảm hại.
Những tháng cuối năm 2011 đã đánh dấu sự quay trở lại, 1 cách khéo léo, cương quyết của Hoa Kỳ tại Tây Nam Thái Bình Dương.
Trung Quốc đã bị kỳ đà cản mũi.
Chiếm hoàn toàn Hoàng Sa, Trường Sa là điều kiện cần thiết, để khống chế hoàn toàn Biển Đông.
Biển Đông sẽ là bàn đạp để Trung Quốc tiến ra Ấn Độ Dương và khống chế eo Malaca.
Do vậy Biển Đông là vị trí, có tính quyết định, trong ý đồ khống chế Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương của Trung Quốc.
Do vậy Biển Đông là vị trí, có tính quyết định, trong ý đồ khống chế Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương của Trung Quốc.
Không lúc nào là Trung Quốc xa rời mục tiêu chiếm toàn bộ Trường Sa này của Việt Nam.
Thời cơ thế giới hiện nay đang xuất hiện, để Trung Quốc chiếm nốt Trường Sa của Việt Nam và của Phillipin.
Thời cơ thế giới hiện nay đang xuất hiện, để Trung Quốc chiếm nốt Trường Sa của Việt Nam và của Phillipin.
Muốn chiếm nốt Trường Sa của Việt Nam bằng vũ lực, điều kiện đầu tiên là Việt Nam phải im lặng, không đánh trả lại, cam chịu mất toàn bộ Trường Sa.
Ai sẽ làm điều này?
Chỉ có các "bạn" của Trung Quốc, trong ĐCS VN làm điều này được.
Đây chính là lý do trung quốc trong "Chỉnh Đảng" hiện nay của ĐCS VN.
Lý do này là quan trọng nhất, nó có hậu thuẫn từ Trung Quốc.
Lý do thứ 2, là lý do nội bộ của ĐCS VN, là có sự sốt ruột của các thành viên thân Trung Quốc, đang bị dư luận yêu nước Việt Nam đẩy vào thế bị động, thế yếu.
Họ muốn phản công lại, chiếm lấy thượng phong, chiếm lấy các vị trí có thể, có nhiều tiếng nói trong quyết định chính sách, do đó có nhiều bổng lộc.
Trong chuyến thăm Việt Nam của Tập Cận Bình thánh 1/2012, họ Tập kia đã dụng kế phân gián.
Trong lúc ôm hôn Nguyễn Phú Trọng, họ Tập đã nói kẽ vào tai Trọng: "Chỉnh Đảng."
Phải.
Phải.
Chỉnh Đảng là mưu kế mà Mao Trạch Đông đã sử dụng rất công hiệu.
Ông ta đã dụng tại Diên An đánh các phần tử cộng sản Trung Quốc từ Liên Xô về.
Tại Tuấn Nghĩa, Mao cũng chỉnh đảng, để đánh đổ những ai còn không công nhận uy quyền của Mao trong đảng và quân đội Trung Quốc.
Mao Trạch Đông còn dùng cách mạng văn hóa… để đánh các đồng chí của mình như Lưu Thiếu Kỳ,…
Tô Huy Rứa đã có mặt ở Bắc Kinh tù 14-18 /2/2012 để thông qua kế hoạch Chỉnh Đảng của Nguyễn Phú Trọng, và xin chỉ thị của BCT ĐCS TQ.
Đây không còn chỉ là 1 cuộc đấu tranh nội bộ bình thường của ĐCS VN.
Đây là thời điểm, quan trọng sống, còn, của dân tộc Việt Nam, trong cuộc đấu tranh sinh tồn đã diễn ra hơn 4000 lịch sử trên bán đảo Đông Dương này.
2. Nước tính của Trung Quốc trong ván cờ với Hoa Kỳ
Tập Cận Bình tạm thời làm Hoa Kỳ đỡ lo lắng về phía Trung Quốc bằng đoạn viết : Thái Bình Dương có đủ không gian cho cả Mỹ và Trung Quốc.
Thực ra, không lúc nào Trung Quốc quên mục đích chiếm toàn bộ Trường Sa của Việt Nam.
Nếu muốn chia 2 Thái Bình Dương, thì Trung Quốc cũng chỉ nhượng cho Mỹ gây ảnh hưởng tại Tây Thái Bình Dương, mà thôi.
Hiện nay, thời cơ để Mỹ sa lầy vào Trung Đông, vào Iran đang đến gần.
Trung Quốc đã gián tiếp lập với Nga và Syria một trục ủng hộ Iran.
Nước Nga đã tuyên bố an ninh của Iran là an ninh của nước Nga.
Như vậy, Trung Quốc sẽ chơi con bài Iran với Mỹ và Ixrael.
Nếu Hoa Kỳ cấm vận Iran, thì Trung Quốc sẽ tiếp tục mua dầu hỏa cho Iran, nuôi dưỡng Iran tiếp tục làm bom nguyên tử.
Như vậy, sớm hay muộn, Ixrael vì sự tồn vong của quốc gia Ixrael, sẽ phải gây chiến với Iran.
Hoa Kỳ và Nga, sớm hay muộn, sẽ dính trực tiếp vào cuộc chiến này.
Thời điểm Nga và Mỹ gập sâu vào chiến tranh với Iran, sẽ là thời điểm để Trung Quốc dùng vũ lực, chiếm nốt các đảo của Việt Nam tại Trường Sa, loại bỏ đi 1 tiềm tàng tranh cãi, 1 cớ tạo điều kiện cho Hoa Kỳ nhúng sâu vào Biển Đông.
Muốn cho tình huống này diễn ra suôn sẻ.
ĐCS VN phải bị Nguyễn Phú Trọng thao túng hoàn toàn.
Đây là nước tính chiến lược của Trung Quốc, của Tập Cận Bình. Tình hình thế giới có diễn ra như tính toán của Trung Quốc, còn chờ phản ứng của các nước tham gia trực tiếp ván cờ này.
Nhưng dù tình hình diễn biến thế nào, Việt Nam cũng phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
3. Phong trào dân chủ Việt Nam phải làm gì?
Thời gian này là thời gian mà tương lai dân tộc Việt Nam đang ngàn cân treo vào sợi tóc.
Nếu phe Nguyễn Phú Trọng thắng, Việt Nam sẽ là thuộc quốc của Trung Quốc. Trường Sa sẽ mất nốt về Trung Quốc.
Tuy vậy, không phải tình hình đã vô vọng.
Chúng ta đã thấy sức mạnh yêu nước của 11 cuộc xuống đường biểu tình chống Trung Quốc của nhân dân Hà Nội, Sài Gòn có sức mạnh ngăn cả 1 kế hoạch xâm lược Trường Sa của Trung Quốc như thế nào.
Lần này nữa, chúng ta đã phân tích, tìm được ý đồ của Trung Quốc, thì sẽ cùng nhau hóa giải được nó.
Nòng cốt của phong trào dân chủ Việt Nam hiện nay là các Blogers dân chủ, các trang mạng dân chủ xuất hiện trong vòng mấy năm trở lại đây.
Tất cả đều có 1 điểm chung, là yêu nước chống bành trướng Trung Quốc, bảo vệ người yêu nước bị tù tội, đấu tranh cho dân chủ Việt Nam bằng nâng cao dân trí, bất bạo động…
Chúng ta phê phán ĐCS VN, phê phán những khuyến điểm mà lý thuyết cộng sản không thể thực hiện được, và những hậu quả nó đem lại cho xã hội Việt Nam.
Như vậy, những đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam mà giác ngộ, chống Trung Quốc bành trướng, cũng là những người yêu nước.
Họ là những người có xu hướng chính trị Tả, Dân Chủ, Dân tộc.
Phong trào dân chủ cần động viên lực lượng này chống Trung Quốc.
Cần lên án tất cả những ai thân Trung Quốc, theo đuôi Nguyễn Phú Trọng.
Nguyễn Phú Trọng có thể là "Lú", nhưng chú nó là Trung Quốc không phải đứa ngu. Trung Quốc đang tìm cách đưa lũ người bán nước này thống trị hoàn toàn ĐCS VN.
Cần vạch hết các thủ đoạn của Trọng, trong cuộc đấu đá dành quyền lực này. Đánh đổ uy tín của Trọng trong lòng dân Việt Nam, trong ĐCS VN.
Cần đoàn kết tất cả những ai chống Trung Quốc.
Nguyễn Nghĩa
Nguyễn Nghĩa
No comments:
Post a Comment