06 August 2014

CÂU KIỀU XƯA CỦA NGUYỄN DU XÉ LÒNG!

Đặng Huy Văn: Nhân ngày Lễ Vu Lan, Rằm Tháng Bảy năm Giáp Ngọ này, tôi bỗng nhớ tới một kỷ niệm đặc biệt về mẹ tôi mà cho đến lúc phải rời khỏi thế giới này, tôi cũng sẽ không thể nào quên được. Đó là một câu chuyện buồn đã xẩy ra với gia đình chúng tôi cách đây hơn 60 năm. Cuối năm 1954, mẹ tôi bị đội CCRĐ quy là địa chủ. Trong khi đó, cha tôi là một đảng viên 1930, đã bị Pháp bắt tù giam 5 năm tại các nhà tù Kon tum và Ban mê thuột. Trong cuộc kháng chiến 9 năm, người thoát ly gia đình làm việc tại tỉnh Thanh Hóa, thời gian 1954-1956 người bị khai trừ khỏi đảng CS VN vì ông nội tôi bị quy là địa chủ phản động nên cha tôi đã bị bắt đi làm việc cưỡng bức tại Vĩnh Linh, bờ bắc sông Bến Hải. 

Tháng 12 năm 1954, gia tài mẹ tôi bị đội CCRĐ tịch thu nên chúng tôi gồm mẹ và 5 anh em trai chúng tôi chỉ biết nằm chờ chết đói. Vào một buổi sáng sớm mùa đông giá lạnh, bất ngờ anh Hai tôi phát hiện mẹ tôi đã treo cổ tự tử. Vì thấy chân bà còn nóng nên chúng tôi đã hạ bà xuống đốt lửa sưởi, hô hấp nhân tạo và thắp nhang cầu cúng trời đất. Không biết do mẹ tôi chưa chết hẳn hay do cầu cúng trời đất mà bà đã sống trở lại. Sau đó mẹ tôi nói, bà đã định tự tử để đội CCRĐ trả lại khoai sắn cho gia đình tôi, mong anh em chúng tôi khỏi bị chết đói để còn đợi ngày gặp lại cha tôi cho đến khi người được trở vê. 

Sau lần đó, 5 anh em tôi dắt díu nhau đi ăn xin rồi đi ở chăn trâu để khỏi bị chết đói. Mẹ tôi thì sống được thêm 52 năm nữa và đã qua đời năm 2007.  Nhưng ông bà nội của chúng tôi thì đều đã bị chết đói năm 1955, chỉ một khoảng thời gian sau đó!

CÂU KIỀU XƯA CỦA NGUYỄN DU XÉ LÒNG!
(Kính viếng hương hồn mẹ thân yêu nhân dịp Lễ Vu Lan)

Đêm đêm nghe tiếng mẹ ru
Câu Kiều xưa của Nguyễn Du xé lòng!(*)
Nhiều ngày gạo hết, khoai không
Em thơ khát sữa đêm đông nối dài!
Đớn đau thay một sáng mai
Nhìn ra thây mẹ treo ngoài mái hiên
Chúng con hoảng hốt gào lên
Cắt dây hạ mẹ xuống nền nhà ngang
Anh con đốt lửa vội vàng
Hà hơi thổi ngạt thắp nhang khấn trời
Mẹ mau sống lại mẹ ơi!
5 con thơ dại ai người dưỡng nuôi?

Phải chăng lời khấn thấu trời?
Mà dần mẹ đã phục hồi nhịp tim
Mẹ huơ tay như kiếm tìm
Đứa em út vẫn ngồi bên mẹ gào
Nhìn 5 con nước mắt trào 
Mẹ rằng vì chẳng thể nào dưỡng nuôi
Thà là mẹ chết đi rồi
Đội Cải Cách sẽ không đòi tịch thu
Để đàn con dại ngây thơ
Còn khoai, còn gạo sống chờ đợi ba!
Bây giờ mẹ đã đi xa
Nhắc về chuyện cũ để mà nhớ thôi

Tảo tần lăn lộn một đời
5 con dần lớn mẹ nuôi đến trường
Chiến tranh tàn phá quê hương
Em Tư nhập ngũ sa trường xả thân
Mẹ đớn đau ngất mấy lần
Bởi em còn cả tuổi xuân huy hoàng!
4 con học lực giỏi giang 
Đều vào đại học rời làng xa quê
Mỗi lần có dịp quay về
Nhìn đôi vai mẹ tái tê cõi lòng
Dù qua trăm núi nghìn sông
Làm sao quên được tấm lòng mẹ thương?

Nhớ Kiều xưa lúc đoạn trường
Liều thân mà vẫn còn vương tình người
Cao sang còn có mệnh trời
Phải đâu cướp được của người mà sang?
Chúng dù nhờ cả ngoại bang
Kéo về tàn phá xã làng xác xơ
Theo chân Trung cộng, Nga Xô
Tiến hành cải cách họ Hồ giết dân!
Bắn oan hàng vạn thân nhân
Những người kháng chiến 9 năm lẫy lừng!

Có lần mắt mẹ rưng rưng
Nhớ thương ông nội đã từng chết oan
Ông nào theo giặc làm quan
Chỉ theo Đề Thám, Cụ Phan suốt đời
Vậy mà cải cách vu Người
Theo Quốc Dân Đảng một thời giết dân!
Mẹ rằng sống phải có nhân
Phải yêu đất nước, quên thân vì người
Đừng theo Tàu cộng đười ươi
Dâng dần biển đảo, đất trời núi sông!
Lễ Vu Lan viếng mộ ông
Con dâng giùm mẹ một vòng hoa tươi!

Nay không còn mẹ trên đời
Con thề mãi mãi nhớ lời mẹ răn!


Hà Nội, 4/8/2014
Đặng Huy Văn 


(*). Câu Kiều xưa của Nguyễn Du xé lòng:

"Đầy nhà vang tiếng ruồi xanh
"Rụng rời khung dệt, tan tành gối mai
"Đồ tế nhuyễn, của riêng tây
"Sạch sành vét cho đầy túi tham!"

No comments:

Post a Comment



Thật vậy, dân tộc Việt Nam hãy can đảm đứng lên để lật qua những trang sử cộng sản đẫm máu và đau thương. Đã quá trễ rồi. Ngày nào còn cộng sản, thì còn chết chóc, tù đày, tự do, nhân quyền còn bị chà đạp.
Nhà cầm quyền cộng sản, hơn lúc nào hết, luôn buộc người dân lo nghĩ đến chuyện miếng ăn, cái mặc. Cái bụng lúc nào cũng phải cảm thấy còn đoi đói, chưa no. Và người dân thì thiếu thốn nhu yếu phẩm, lo chạy gạo từng bữa. Ðủ hôm nay thì thiếu ngày mai, hay được nồi cơm sáng, thì lại chưa có nồi cơm chiều. Cuộc đời cứ quần quật lo đói rách như thế, thì xin hỏi, còn chi thì giờ mà nhân dân nghĩ đến tranh đấu, hoặc đòi hỏi tự do dân chủ nhân quyền?
Cụ Tây Hồ Phan Chu Trinh từng dạy: “Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân thì ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường. Anh chị em đồng bào ta đã hiểu thấu các lẽ, thì phải mau mau góp sức lo toan việc nước mới mong có ngày cất đầu lên nổi”.
"The religion of the future will be a cosmic religion. The religion which is based on experience, which refuses dogmatism. If there's any religion that would cope with modern scientific needs it will be Buddhism." Albert Einstein

Tôn giáo trong tương lai sẽ là tôn giáo của vũ trụ. Tôn giáo này dựa trên kinh nghiệm và không chấp nhận chủ nghĩa giáo điều. Nếu có một tôn giáo nào tương thích với khoa học hiện đại, đó chính là Phật Giáo.




Bạn Ơi Hãy Cùng Nhau Đấu Tranh Cho Cuộc Sống Của Mình & Tương Lai Của Con Cháu Mình !!!



Nhân Dân Cần Nhận Diện Bộ Mặt Thật Của Giới Cầm Quyền. Phải Hành Động Cụ Thể Đối Với Bọn Chúng !!!



Chỉ Mặt, Nhận Diện Bọn Cán Bộ Óc Đất, Lũ Công An Lưu Manh, Đám Quan Chức Tham Nhũng, Tay Sai !!!

Công Nhân Bị Đánh Đập Tàn Nhẫn, Dã Man !!!


Followers