30 December 2009

Thư ngõ kính gởi quí Bà trong ‘Đảng Cộng Sản, Quốc Hội và Nhà Nước CHXHCN Việt Nam’


Điều ngạc nhiên kinh khủng nhất của tôi và của đồng bào cả nước, kể cả người VN hải ngoại là chưa lần nào được nghe, được thấy quí Bà đang nắm giữ những quyền cao chức trọng trong Đảng, trong Quốc hội, trong guồng máy Nhà nước nói lên một lời, làm một việc nhỏ can thiệp với Đảng, Quốc Hội và Nhà Nước về số phận hẫm hiu nhục nhã của các chị em phụ nữ kể trên cùng đồng giới tính với quí Bà. Quí Bà chẳng một chút xót xa, tội nghiệp cho thân phận số gái VN nầy sao ?

Nguyễn Thùy


Thư ngõ kính gởi quí Bà trong ‘Đảng Cộng Sản, Quốc Hội và Nhà Nước CHXHCN Việt Nam’

Kính thưa Quí Bà,

Tôi, kẻ viết thư nầy, chưa được hân hạnh quen biết, tiếp xúc với quí Bà lần nào. Tôi chỉ được biết và nghe tên quí Bà qua các Diễn Đàn Truyền Thông. Tôi chỉ là người Việt Nam bình thường, sống phận ly hương nơi hải ngoại. Tôi mạn phép viết thư nầy gởi đến quí Bà chỉ với tấm lòng của một người xa quê hương nhưng luôn nghĩ đến Dân tôc̣, đất nước và đồng bào nơi quốc nội.

. Thư nầy không đề cập đến những vấn để, chủ trương, đường lối chính sách của Đảng và Nhà nước về mặt Chính trị, Kinh tế, An ninh, Tôn giáo hay gì khác. Tôi không nêu ra những vụ bán buôn lãnh thổ, nhượng đất, nhượng biển, những vụ đảng viên, cán bộ và viên chức Nhà nước cướp nhà, cướp đất nhân dân, khủng bố đồng bào và các nhà đấu tranh cho Tự Do, Dân Chủ, cùng việc cho Tàu Cộng vào khai thác mỏ Bô-Xít ở Tây Nguyên cùng bao việc làm phản dân hại nước của Đảng và Nhà nước CHXHCN VN. Thư nầy chỉ xin nói đến một vấn đề về mặt xã hội liên quan trực tiếp đến giới tính của quí Bà.

Kính thưa quí Bà,

Quí Bà (ngoài một số vị đã về hưu như Bà Tôn Nữ Thị Ninh,..) hiện đang ở nhũng ngôi vị cấp cao, nắm giữ những chức vụ quan trong trong các cấp Ủy Đảng, trong Quốc Hội và trong các Ban, Bộ, Ngành của Nhà Nước. Quí Bà là những trí thức, học vị cao, bằng cấp lớn, hiểu biết rộng, thành tích công lao nhiều với Đảng , nên Đảng và Nhà nước ‘trân trọng’, tin tưởng trao cho quí Bà những nhiệm vụ lớn lao để thực hiện mọi đường lối, chủ trương của Đảng.

Kính thưa quí Bà,

Ở những địa vị và chức vụ quan trọng như thế, với trách nhiệm lo cho nước, cho dân, hẳn quí Bà từng được báo cáo hoặc đọc hoặc xem báo chí cùng các Diễn Đàn truyền thông hàng ngày, hàng tuần. chấc chắn quí Bà đã rõ tình dân cảnh nước ra sao.

Qua báo chí và truyền thông hải ngoại và nước ngoài, quí Bà chắc biết rõ tình cảnh đau thương, nhục nhã của một số đông Phụ nữ Việt Nam hiện nay. Hàng vạn cô gái xuân xanh nơi đồng quê nước mặn, sống heo hút, tủi buồn không ngày mai, không ánh sáng. Nơi miền quê khốn khổ cực cùng, họ phải ngày ngày mò cua, bắt ốc, hiu hắt lần mò từng ven ruộng bờ ao, cố tìm được chút rau cỏ, cá tôm để sống, nheo nhóc từng ngày, không đủ ăn, không đủ mặc, xác héo hồn tàn bên cha mẹ, chồng con cũng thân gầy xác ốm, cõi còm suốt tháng, quanh năm.

May sao ( !?), họ đã được những ‘phúc thần’ (!?) trong các dịch vụ ‘giới thiệu hôn nhân’ chiếu cố. Qua bao đề nghị nghe ra khá ‘hợp thời, hợp cảnh’́’ của các ‘phúc thần’ (!) nầy, họ nghĩ rằng họ sẽ được ‘giải phóng’ (!) khỏi cảnh đời tăm tối, lầm than. Thế là ‘khăn gói’ ra đi, tràn trề lệ chảy, từ biệt mẹ cha, xóm làng, quyến thuộc, giả từ nơi ‘chôn nhau cắt rốn’ bấy lâu, giả từ khung trời Việt Nam yêu dấu, ra đi không hẹn ngày về, hy vọng lấy chồng nơi xa, tấm thân mình được ấm no cùng có được số tiền nào đó gởi về quê ‘cứu nguy’ cảnh đời cha mẹ, anh chị em.

Họ đã theo lời các ‘phúc thần’, các ‘ân nhân’ (?) nầy lên thành phố lớn xa hoa. Họ được đưa vào những căn nhà dĩ nhiên tốt đẹp hơn mái tranh lều nhỏ của họ nơi quê. Họ được chỉ dạy, học tập đủ mọi cách làm vợ, làm dâu xứ người.

Và họ đã ‘tuân’ theo mọi sắp đặt của các chủ nhân cơ sở ‘giới thiệu hôn nhân’, sắp hàng dài, lõa lồ thân thể để bao kẻ đàn ông ngoại quốc nhìn, ngắm, sờ mó mọi miền thân xác, sau đó chọn lựa như những kẻ mua heo chọn giống. Đượ̉c khách nước ngoài Đài Loan, Đại Hàn, Singapour, Mã Lai,..chọn rồi, ngã giá bán buôn, cũng làm thủ tục ‘hôn nhân’, được trao cho cha mẹ đôi trăm đồng Mỹ, họ theo ‘chồng’ về nơi xứ lạ. Họ phải làm vợ cho những kẻ mà tuổi đời đáng là cha, là chú hoặc nhũng kẻ ‘đui què mẻ sứt’, thất nghiệp, xấu xí mà phụ nữ nước họ chẳng thèm lưu ý. Không biết tiếng xứ người, không quen tập tục xứ người, họ bị ‘chông’ hành hạ, đánh mắng, chửi rủa, bạc đãi đủ mọi cách. Không những thế, họ còn bị bắt làm công cụ ‘tình dục’ cho cả gia đình người chồng và khi đã chán chê, chồng và gia đình chồng bán họ làm gái giang hồ trao qua đổi lại qua bao ổ động mãi dâm tồi tàn nơi xứ người. Đã có nhiều cô gái không chịu nỗi cảnh phũ phàng, đói khổ, nhục nhã đã phải tự tử hay lang thang chết nằm co queo nơi lề đường ven lộ.

Chắc quí Bà đã thấy nơi một số báo nước ngoài hình ảnh bao phụ nữ VN đứng trần truồng nơi tủ kính hay sắp hàng dài lõa lồ với dòng quảng cáo ‘chọn vợ VN giá hời giá rẻ’ của các nghiệp vụ kinh doanh phụ nữ. Hiện nay, tại đôi nơi như ở Singapour, Mã Lai, cả hàng nghìn phụ nữ VN đứng đường hay hàng hàng động ổ mãi dâm gái Việt.

Kính thưa quí Bà,

Chắc quí Bà đã thấy, tôi tin chắc chắn quí Bà đã thấy, phải thấy những hình ảnh nhơ nhuốc, đau lòng của lớp lớp gái Việt nói trên. Nghe đâu, bây giờ, Đảng Ủy và Ủy Ban Nhân Dân thành phố HCM sẽ giải tán những cơ sở ‘giới thieu hôn nhân’ tư nhân để Đảng và Nhà nước đảm trách hầu thực hiện được lời quảng cáo của ông Chủ Tịch nuớc Nguyễn Minh Triết đã nói trong lần ‘công du’ Hoa Kỳ : ‘Gái VN cũng đẹp lắm’.

Điều ngạc nhiên kinh khủng nhất của tôi và của đồng bào cả nước, kể cả người VN hải ngoại là chưa lần nào được nghe, được thấy quí Bà đang nắm giữ những quyền cao chức trọng trong Đảng, trong Quốc hội, trong guồng máy Nhà nước nói lên một lời, làm một việc nhỏ can thiệp với Đảng, Quốc Hội và Nhà Nước về số phận hẫm hiu nhục nhã của các chị em phụ nữ kể trên cùng đồng giới tính với quí Bà. Quí Bà chẳng một chút xót xa, tội nghiệp cho thân phận số gái VN nầy sao ?

Tôi nghĩ giả sử chính quí Bà lâm vào trường hợp các cô gái trên, cũng phải cảnh không mảnh quần áo che thân, mặc cho đàn ông ngoại quốc soi mói, nắn nót, sờ mó, chọn lựa như kẻ lái buôn chọn heo giống, quí Bà có chịu nỗi không ? Dĩ nhiên, quí Bà không lâm vào cảnh đó. Quí Bà nay đã địa vị cao, quyền chức lớn, nhà cửa cao sang, tiền bạc đủ đầy (biết đâu chẳng do số gái bạc phước và số công nhân lao động đã cung cấp cho quí Bà, cho Đảng và Nhà nước, không kể mọi thủ đoạm tham nhũng, hối lộ khác), làm sao quí Bà phải cảnh sống đau thương, tăm tối như thế, hơn nữa quí Bà nay tuồi đã cao, thân xác đâu còn mơn mởn gái tơ ! . Nhưng, nếu chính là con gái, cháu gái quí Bà hay của người thân kẻ thích quí Bà, của đôi bè bạn, đồng chí đã từng cùng quí Bà sát cánh đấu tranh cho Đảng bấy lâu nay, lâm vào cảnh đó, các Bà nghĩ sao ? Quí Bà có xấu hổ cho họ, có đau lòng không ?

Tôi nghĩ, chỉ cần mội lời lên tiếng, một hành động can thiệp của quí Bà với Đảng, với Quốc Hội, với các cấp Ủy Đảng, các cấp Nhà nước, cảnh sống tang thương của hàng hàng lớp phụ nữ dân đen kia sẽ có thể không còn xảy ra. Cớ sao quí Bà lại im hơi, lặng tiếng ?

Kình thưa Quí Bà,

Là người VN, tôi thấy tình cảnh lớp phụ nữ trên là niềm đau, là điều ô nhục, không riêng cho giới nữ của quí Bà mà còn là nỗi nhục chung cho cả nước, cho toàn dân, cho Dân tộc, cho lịch sử đất nước chúng ta.
Để tránh hay để bớt phải nhục nha cho nước, cho dân, cho cả quí Bà, tôi mạn phép kính gởi đến quí Bà ba đề nghị sau đây :

Đề nghị một : Xin quí Bà hãy mạnh dạn lên tiếng, mạnh dạn can thiệp với Đảng, với Quốc Hội, với các cấp Nhà Nước chấm dứt ngay tệ nạn xã hội ô uế nói trên, trừng trị thích đáng bọn người bất lương lợi dụng cảnh sống cùng khổ của Phụ nữ miền quê để mượn qua chiêu bài ‘giới thiệu hôn nhân’ mà làm giàu bằng buôn bán phụ nữ. Quí Bà có quyền, có trách nhiệm và có lý do đúng đắn để can thiệp vì sự việc ‘bán buôn phụ nữ’ trên liên hệ ngay đến danh dự, phẫm giá của chính quí Bà

Đề nghị hai : Xin quí Bà can thiệp với Đảng, Quốc Hội và Nhà nước có biện pháp hữu hiện cải thiện cảnh sống của toàn dân, của tầng lớp phụ nữ ở nông thôn, ở miền cao, mạn ngược để tình trạng xấu xa trên cùng bao tệ nạn xã hội khác không còn xảy ra nữa. Được như thế, quí Bà mới xứng đáng ̣được gọi là kẻ biết lo cho nước, cho dân.

Đề nghị ba : Trường hợp mọi lên tiếng, mọi đề nghị, mọi can thiệp của Quí Bà nhằm ‘giải phóng’ phụ nữ khỏi cảnh đời nhơ nhớp, và để toàn dân có được nếp sống đủ ăn đủ mặc mà Đảng, Quốc Hội và Nhà nước không nghe, thì xin quí Bà hãy can đảm đồng loạt hay từng cá nhân từ chức, từ nhiệm, trả địa vị, chức vụ, lui về sống yên lành với cha mẹ, chồng con. (Để tránh Đảng và Nhà Nước theo dõi, gây khó dễ, hành hạ, bạc đãi như Đảng và Nhà nước từng làm qua tay các Công an, đầu gấu đối các giáo dân, các Thanh niên và Trí thức đấu tranh ôn hoà cho Công Lý, Hòa bình, cho quyền nước, quyền dân, quyền người, thì quí Bà cứ sống lặng lờ, xem như mắt đui, tai điếc, không nói một lời chống đối, không lời thở than, ta thán cảnh nước, tình dân, không viết bài gởi lên báo chí, truyền thông, không trả lời bất kỳ phỏng vấn nào. Hãy như một Nguyễn Binh Khiêm từ chối mọi chức vụ quan quyền, lui về Bạch Vân Am để ‘ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, hay như một Chu Văn An dâng sớ chém đầu bao tên quan hư đốn, vua không nghe, đã lìa bỏ quan quyền, về quê sống đời thanh đạm. Như thế, tôi tin Đảng và Nhà nước không thể gây khó khăn, không thể ‘khủng bố’ quí Bà vì trước tiên quí Bà là phái nữ, sau nữa quí Bà đã hàng chục tuổi đảng, đã có công lớn với Đảng, đã từng giữ những chức vụ cao cấp lâu nay. Đảng không dại gì nhũng nhiễu quí Bà). Hãy can đảm từ nhiệm !

Kính thưa Quí Bà,

Những đề nghị trên không có gì khó thực hiện đối với quí Bà. Vì lương tri, vì nhân cách, phẫm giá của chính quí Bà và của giới nữ, tôi nghĩ và hy vọng quí Bà sẵn sàng thực hiện những đề nghị trên. Làm được như thế, tôi nghĩ quí Bà sẽ bớt phần hổ thẹn với lương tâm mình và ít ra không bị nhân dân chê khinh, phĩ nhổ̃.


Trân trọng kính chào quí Bà.

Nguyễn Thùy
nthuyviet@yahoo.fr


No comments:

Post a Comment



Thật vậy, dân tộc Việt Nam hãy can đảm đứng lên để lật qua những trang sử cộng sản đẫm máu và đau thương. Đã quá trễ rồi. Ngày nào còn cộng sản, thì còn chết chóc, tù đày, tự do, nhân quyền còn bị chà đạp.
Nhà cầm quyền cộng sản, hơn lúc nào hết, luôn buộc người dân lo nghĩ đến chuyện miếng ăn, cái mặc. Cái bụng lúc nào cũng phải cảm thấy còn đoi đói, chưa no. Và người dân thì thiếu thốn nhu yếu phẩm, lo chạy gạo từng bữa. Ðủ hôm nay thì thiếu ngày mai, hay được nồi cơm sáng, thì lại chưa có nồi cơm chiều. Cuộc đời cứ quần quật lo đói rách như thế, thì xin hỏi, còn chi thì giờ mà nhân dân nghĩ đến tranh đấu, hoặc đòi hỏi tự do dân chủ nhân quyền?
Cụ Tây Hồ Phan Chu Trinh từng dạy: “Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân thì ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường. Anh chị em đồng bào ta đã hiểu thấu các lẽ, thì phải mau mau góp sức lo toan việc nước mới mong có ngày cất đầu lên nổi”.
"The religion of the future will be a cosmic religion. The religion which is based on experience, which refuses dogmatism. If there's any religion that would cope with modern scientific needs it will be Buddhism." Albert Einstein

Tôn giáo trong tương lai sẽ là tôn giáo của vũ trụ. Tôn giáo này dựa trên kinh nghiệm và không chấp nhận chủ nghĩa giáo điều. Nếu có một tôn giáo nào tương thích với khoa học hiện đại, đó chính là Phật Giáo.




Bạn Ơi Hãy Cùng Nhau Đấu Tranh Cho Cuộc Sống Của Mình & Tương Lai Của Con Cháu Mình !!!



Nhân Dân Cần Nhận Diện Bộ Mặt Thật Của Giới Cầm Quyền. Phải Hành Động Cụ Thể Đối Với Bọn Chúng !!!



Chỉ Mặt, Nhận Diện Bọn Cán Bộ Óc Đất, Lũ Công An Lưu Manh, Đám Quan Chức Tham Nhũng, Tay Sai !!!

Công Nhân Bị Đánh Đập Tàn Nhẫn, Dã Man !!!


Followers