Từ tiếm danh bằng ngôn ngữ, qủy luận đến tiếm danh tổ chức để tiêu diệt tổ chức, bài viết Lý Sự của Thượng tọa Thích Viên Định vạch trần âm mưu nham hiểm và dối trá tập kích Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. 2010-09-08 | | PTTPGQT PARIS, ngày 8.9.2010 (PTTPGQT) - Lời giới thiệu của PTTPGQT : Gần đây được phổ biến qua Mạng Internet hai lá thư của Hòa thượng Thích Minh Tâm kêu gọi Về Nguồn lần 4 bằng hình thức Ngày Hiệp Kỵ Lịch Đại Tổ sư tổ chức tại Đức quốc. Không là lời kêu gọi cúng kiến, nhớ ơn theo tín ngưỡng tôn giáo, mà là những quỷ biện hồ đồ về danh từ, qủy luận dối gạt về tổ chức nhằm đánh lạc hướng đấu tranh bảo vệ sự sống còn của Đạo pháp, sự vẹn toàn lãnh thổ của Quê hương trong tiến trình dân chủ hóa đất nước. Thượng tọa Thích Viên Định, Phó Viện trưởng kiêm Tổng Thư ký Viện Hóa Đạo giở lại hồ sơ Phật giáo sau năm 1975, từ những văn kiện của Viện Hóa Đạo đến thực tế đàn áp của cộng sản đối với một tôn giáo lớn của dân tộc, là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN). Khủng bố và đàn áp chụp xuống đầu Phật giáo đồ Việt Nam nói chung và hàng giáo phẩm GHPGVNTN nói riêng. Đứng trước hoàn cảnh ấy, một số vị giáo phẩm cao cấp thuộc GHPGVNTN đã “nghĩ” và “tưởng” rằng muốn cứu Phật giáo cần phải “thỏa hiệp” với Nhà cầm quyền Cộng sản, nên với tư cách cá nhân chư vị tham gia Giáo hội Phật giáo Việt Nam, tức Giáo hội Phật giáo Nhà nước, do Đảng thành lập tại chùa Quán Sứ Hà Nội ngày 4.11.1981. Đó là các vị giáo phẩm cố Hòa thượng Thích Trí Thủ, cố Hòa thượng Thích Thiện Siêu, Hòa thượng Thích Minh Châu, Hòa thượng Thích Trí Tịnh… Thế nhưng các Ngài không tiếm danh GHPGVNTN khi đặt tên cho Giáo hội công cụ chính trị mới, vì các Ngài đặt tên khác gọi là “Giáo hội Phật giáo Việt Nam” để phân biệt với GHPGVNTN. Dù ai muốn trách gì các ngài chăng nữa, cũng không thể nói các ngài tiếm danh GHPGVNTN như hiện trạng đang xẩy ra ngày nay ở hải ngoại. Đó là nói trên mặt hình thức. Còn trong thực tế, thì hỡi ôi, Cố Hòa thượng Thích Trí Thủ đã bị cộng sản bức tử năm 1984, Phật giáo Việt Nam của từ bi, trí tuệ, nay trở thành đạo mê tín dị đoan, Tăng đoàn bị hủ hóa, quần chúng bơ vơ không đạo lý. Đây là chính sách đảng Cộng sản truất gốc văn hiến dân tộc, đục phá nền Đạo Cứu Người của Phật giáo. Từ lý sự đến lý sự cùn cách nhau bằng sợi tóc. Kẻ ở bên kia bờ mê vọng chỉ thấy đại ngã mình căng to như cánh buồm không gió, lấy hý luận ve vuốt tiểu tâm, lấy biến kế sở chấp (1) làm chân lý. Kẻ ở bên này đã xa lìa hý luận, nhờ vậy thấy rõ chúng sinh đau khổ cần cứu độ, thấy đạo pháp bị uy hiếp nên đứng lên bảo vệ. Hãy lấy ví dụ sau đây để thấu hiểu vấn đề lý và sự theo tinh thần Kinh Hoa Nghiêm : Có người nói rằng sợi tơ nhện bền chắc 3 lần hơn dây sắt, tính đàn hồi 15 lần hơn dây sắt. Ắt rất đông những kẻ dùng suy đoán hạn hẹp, cố tín nhao lên phản đối : Vô lý, thậm vô lý, làm sao dây sắt lại thua tơ nhện mong manh kia ? Nói láo, nói láo, không thể nào tin được ! Cãi qua cãi lại đến văng tục ngày đêm, hùng hục nhiệt tình đến có thể ăn tươi nuốt sống nhau, dù là người đồng bào và đồng đạo. Làm gì trước cảnh hý luận nơi chợ quạ kia ? - Hãy dùng trí tuệ bát nhã chiếu soi, hay kiến thức khoa học mở lối. Bằng cách đó nhà khoa học đo đạt để chứng minh rằng : tơ nhện hình thành bằng dạng sợi xoắn, giàu chất alanine, làm cho tính đàn hồi dẻo bền đo được 1200 mégapascals, sức kéo cho đến khi tơ nhện đứt lên tới 31%. Trong khi ấy, dây sắt bền nhất, một hợp kim giữa sắt và carbone, đem ra đo thì sức đàn hồi chỉ được 400 mégapascals, và sức kéo cho đến khi dây sắt đứt chỉ 2%. Thế là chẳng ai còn cãi chối được nữa, trừ những kẻ tâm thần trong nhà thương điên. Cho nên việc đời cần có kiến thức và trí tuệ mới giải quyết thực tại thay vì hý luận bâng quơ theo lý luận đuổi gà loanh quanh nơi sân chuồng. Sau đây là toàn văn bài Lý Sự của Thượng tọa Thích Viên Định nói lên LÝ và SỰ chân chính của GHPGVNTN : |
Kiểu cách lộng giả thành chân trên đây là minh chứng cho thấy lá bài Cộng sản đang muốn thực hiện cho bằng được cái mưu tính ban đầu, là thành lập một “GHPGVNTN không Huyền Quang, Quảng Độ”, dùng những Giáo Hội mạo danh để tiêu diệt GHPGVNTN truyền thống do Đại Lão Hoà thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo. Đây là cách Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam dùng Phật tử đánh Phật tử, dùng Sư đánh Sư, dùng GHPGVNTN giả mạo đánh GHPGVNTN truyền thống và làm suy yếu GHPGVNTN – Hải ngoại, Văn Phòng II Viện Hoá Đạo, mà hậu quả tất yếu là dập tắt tiếng nói của GHPGVNTN truyền thống trong nước trong công cuộc phục hồi quyền pháp lý của Giáo hội, phục hồi nhân phẩm, nhân quyền, mang lại tự do, dân chủ cho toàn thể nhân dân. Tỳ kheo Thích Viên Định |
Lý Sự |
Hiến Chương và Nội Qui Viện Hoá Đạo Giáo Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) đã quy định về hệ thống tổ chức và nhân sự rất đầy đủ. Nhưng đầu năm 1975, nhằm tăng phần bảo vệ uy tín và an toàn cho Giáo Hội trước tình hình biến động dồn dập của đất nước, Giáo Hội đã phải ra “Thông Tư số 150” do Hòa thượng Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hoá Đạo, ký ngày 25.1.1975. Thông tư viết :
“…Để tránh mọi ngộ nhận có thể có đối với lập trường và đường hướng cố hữu của Giáo Hội, Viện Hóa Đạo kính yêu cầu quí vị hãy thận trọng, không nên tham gia bất cứ tổ chức nào ngoài tổ chức của Giáo Hội…”
Rồi tiếp đến là “Thông Tư số 002” cũng do Hoà thượng Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, ký ngày 16. 3. 1976, nội dung nhằm ngăn ngừa những kẻ muốn đứng chân trong chân ngoài, vừa muốn làm thành viên GHPGVNTN, nhưng lại tham gia vào các tổ chức, Giáo hội khác, làm biến tướng lập trường chân chánh, có nguy cơ dẫn đến sự nguy vong của Giáo Hội :
“… Những thành viên nào trong các Ban Đại Diện hiện hữu, từ Chánh Đại diện trở xuống, nếu đã chính thức gia nhập và hoạt động cho các Giáo phái hay đoàn thể ngoài Giáo Hội, dù đã có đơn từ chức hay không, thì được coi như đã tự ý ra khỏi Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất…”
Tuy Viện Hoá Đạo đã ra Thông Tư số 150 và nhất là Thông Tư số 002, nhưng trước sự đe doạ, khủng bố, dụ dỗ của Nhà cầm quyền Cộng sản, vẫn có những thành viên vi phạm các qui định trong hai Thông Tư trên, dẫn đến việc Đại Hội Khoáng Đại Kỳ VII năm 1977 tại chùa Ấn Quang Sài gòn, Ban Tổ Chức Đại Hội phải yêu cầu Ban Trật Tự mời ra khỏi Hội Trường những vị đã tham gia vào các tổ chức, giáo phái khác ngoài GHPGVNTN, không có tên trong danh sách thành viên được mời tham dự Đại Hội, mặc dù các vị này là thành viên kỳ cựu trong các Ban Đại Diện GHPGVNTN các Tỉnh, Thành… trước đây.
Sau thời gian đầu thành lập các Ban, Hội, Giáo phái như Ban Liên Lạc Phật Giáo Yêu Nước, v.v… để phân hóa lực lượng GHPGVNTN. Đến năm 1981, một số thành viên lãnh đạo cao cấp của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất bị Nhà cầm quyền cộng sản khủng bố, đe doạ, dụ dỗ, tham gia thành lập một Giáo Hội mới của nhà nước, lấy tên là “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam”, là thành viên trong Mặt Trận Tổ Quốc, một tổ chức chính trị, công cụ của đảng Cộng Sản Việt Nam.
Đến năm 1982, sau khi hai Hoà thượng Thích Huyền Quang, Phó Viện trưởng Viện Hoá Đạo và Hoà thượng Thích Quảng Độ Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo bị bắt đưa đi lưu đày về Quảng ngãi và Thái Bình xa xôi, Đại Lão Hoà thượng Thích Đôn Hậu, Chánh Thư ký kiêm Xử Lý Viện Tăng Thống đã triệu tập một cuộc họp tại chùa Vạn Phước, nơi Hoà thượng đang dưỡng bệnh, để tìm cách ổn định Giáo Hội. Một số vị trước kia là thành viên GHPGVNTN, nhưng nay đã tham gia vào Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, thuộc Mặt Trận Tổ Quốc, cũng đến tham dự. Thấy vậy, Hoà thượng Thích Pháp Tri, Phó Viện trưởng Viện Hoá Đạo, đứng lên phát biểu rằng : “Kính bạch Hoà thượng Thích…(tên)…, nguyên… (chức vụ)… Viện Hoá Đạo…”, nghe Hoà thượng Pháp Tri nói đến đó, tức thì vị Hoà thượng được nêu danh này liền đứng phắt dậy lớn tiếng cắt lời rằng : “Ai ?, Ai đã cách chức tôi ? Ai cách chức tôi hồi nào ? Tại sao gọi tôi là nguyên… Viện Hoá Đạo ?” Thấy vị này giận dữ to tiếng, kẹt quá, không muốn tranh cãi, Hoà thượng Thích Pháp Tri, thuộc hệ phái Theravada Nam Tông, trả lời cho qua chuyện rằng : “Tôi chỉ học Pali nên không biết chữ Nho, tôi cứ tưởng nguyên là còn nguyên nên nói như vậy, thôi cho tôi xin lỗi”. Có lẽ vị Hoà thượng này đã gia nhập vào Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, thuộc Mặt Trận Tổ Quốc, đã quên nội dung qui định trong Thông Tư số 002 của Viện Hoá Đạo, ban hành ngày 13.6.1976, nên không biết rằng mình không còn là thành viên của GHPGVNTN nữa, hoặc Ngài cố tình muốn đứng chân trong chân ngoài ?
Ngôn ngữ Việt Nam rất phong phú, muốn giải thích thế nào cũng được, tuy nhiên, ai cũng hiểu ngầm rằng, vì Hoà thượng Pháp Tri không muốn to chuyện, mất lòng, nên Ngài giải thích khác đi cho êm chuyện mà thôi. Đã không tuân hành qui định của Giáo Hội, tham gia vào những tổ chức khác không cùng lập trường với Giáo Hội, ngoài tổ chức Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, mà vẫn cứ coi mình vẫn còn là thành viên trong GHPGVNTN, vẫn lớn tiếng hỏi : “Ai cách chức ?”, “Cách chức hồi nào ?”, “Loại bỏ hồi nào ?”
Không ý nhị như Hoà Thượng Thích Pháp Tri, một sư cô đệ tử của Hoà thượng Thích Hành Trụ, khi tác bạch thỉnh chư Tăng trong một ngày Giỗ tại chùa Đông Hưng, đã tỏ thái độ dứt khoát rằng : “Kính bạch Hoà thượng… (tên)… Giáo hội Nhà nước…” Vị Sư cô này đứng trên chánh điện dùng micro để thưa vọng xuống nhà Tổ, nên cả chùa, trong ngoài ai cũng nghe. Vị Hoà thượng theo Giáo Hội Nhà nước này nỗi giận to tiếng hỏi : “Ai ?, Ai dám gọi tôi như vậy ? Việc này làm Hoà thượng Hành Trụ không biết ăn nói sao, kẹt quá, Ngài đành phải rầy la vị Sư cô Đệ tử này để Hoà thượng kia nguôi giận.
Những chuyện như vậy, tưởng đâu đã hết, nhưng mãi đến sau này, đây đó lại tiếp tục xảy ra. Năm 2003, sau Đại Hội Bất Thường tại Tu viện Nguyên Thiều, vẫn có những cựu thành viên GHPGVNTN, tuy đã gia nhập Giáo Hội thuộc Mặt Trận Tổ Quốc, vẫn lên tiếng kiện cáo rằng, họ vẫn còn là thành viên GHPGVNTN, sao tổ chức Đại Hội mà không mời những vị đó tham dự ?
Từ năm 2004, một số thành viên các Chi bộ GHPGVNTN Hải Ngoại cũng tham gia vào các tổ chức khác bên ngoài, không cùng lập trường với GHPGVNTN, nhưng cứ to tiếng nói rằng mình vẫn “còn” là thành viên của GHPGVNTN.
Năm 1981, Nhà cầm quyền Cộng sản cố tìm cách tiêu diệt GHPGVNTN, nhưng không được, vì nhị vị Hoà thượng Thích Huyền Quang, Phó Viện trưởng Viện Hoá Đạo và Hoà thượng Thích Quảng Độ, Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo lúc bấy giờ, cương quyết không đồng ý việc đem GHPGVNTN sáp nhập Giáo Hội Nhà nước. Hai Ngài đã chấp nhận bị lưu đày, tù tội để bảo vệ Giáo Hội, chờ ngày phục hoạt. Sau biến cố năm 1981, Viện Hoá Đạo bị tê liệt một thời gian, nên các Phật sự bị ngưng trệ.
Năm 1992, Đại Lão Hoà thượng Thích Đôn Hậu, Chánh Thư ký kiêm Xử Lý Viện Tăng Thống viên tịch để lại Chúc Thư, giao ấn tín, uỷ thác cho chư vị : “…Hoà Thượng Thích Huyền Quang, Quyền Viện trưởng Viện Hoá Đạo, Hoà thượng Thích Pháp Tri, Phó Viện trưởng Viện Hoá Đạo, Hoà thượng Thích Quảng Độ, Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo cùng chư vị còn lại trong Hội Đồng Lưỡng Viện tiếp tục điều hành các Phật sự của Giáo Hội…”. Thời cơ đã đến, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã tái phục hoạt trong thực tế, Viện Hoá Đạo đã hoạt động trở lại. Đại Lão Hoà thượng Thích Huyền Quang đã nhân danh Quyền Viện trưởng Viện Hoá Đạo GHPGVNTN, ấn ký, phổ biến, ban hành các Quyết Định, Thông Tư, Thông Bạch của Viện Hoá Đạo GHPGVNTN.
Tháng mười năm 2003, sau Đại Hội Bất Thường ở Tu Viện Nguyên Thiều tại Bình Định, GHPGVNTN kiện toàn gần như đầy đủ Hội Đồng Lưỡng Viện, tức hai Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo. Tiếp đó là các Ban Đại Diện các Tỉnh, Thành, Quận, Huyện lần lượt tái phục hoạt.
Năm 2004, hoàn cảnh đất nước đã thay đổi, không tiêu diệt GHPGVNTN được nữa, Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam thay đổi đường hướng, dùng Nghị Quyết 36, tìm cách mua chuộc một số nhân sự trong Giáo Hội để làm biến tướng, thay đổi lập trường, đường hướng, tổ chức của GHPGVNTN. Việc làm thay đổi trong nước bất thành, Nhà cầm quyền cộng sản xoay sang đánh phá Văn Phòng II và các Giáo Hội Hải Ngoại.
Cùng bài bản cũ, giống như cách làm trước năm 1981, sang đến năm 2004, ở Hải Ngoại, cũng bắt đầu xuất hiện những Ban, Hội, Giáo phái, với mục đích phân hóa lực lượng của GHPGVNTN, làm cho Giáo Hội suy yếu dần. Cuối cùng tiến đến thành lập Giáo Hội riêng để chống lại GHPGVNTN truyền thống. Nhưng lần này không lấy tên khác, như “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam” chẳng hạn, mà dùng ngay tên “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” mới nghiệt ngã làm sao. Khiến dư luận, quần chúng các giới, chư Tăng, Phật tử không biết đâu mà theo.
Cho nên, phải căn cứ Hiến Chương và Nội Qui Viện Hoá Đạo GHPGVNTN mới biết Giáo Hội nào là thật, Giáo Hội nào là giả mà thôi. Đúng là “Hai hình Hành Giả mờ trời đất, Một phép Như Lai rõ chính tà”.
Hiến Chương của GHPGVNTN đã công bố lập trường phục vụ cho nhân loại và dân tộc. Hệ thống tổ chức Giáo Hội theo Hiến Chương, bản tu chính năm 1973, Chương Thứ Tư, các Điều 23, 24, 25, 26 và Chương Thứ Chín, Điều 36, và Nội Qui Viện Hoá Đạo, Chương I, Điều 2 và 18 đã đề cập rất đầy đủ. Các Tổ chức, Giáo Hội tại các Tỉnh, Thành, Quận… trong nước và các Chi Bộ Hải Ngoại trực thuộc Viện Hoá Đạo, do Viện Trưởng Viện Hoá Đạo ký Quyết Định phê chuẩn mới chính thức là tổ chức thành viên trong GHPGVNTN. Để bổ túc thêm, ngày 25.1.1975, GHPGVNTN lại ra Thông Tư số 150 và ngày 13.6.1976, ra Thông Tư số 002, đều do cố Hoà thượng Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hoá Đạo ký, với nội dung xác định tư cách thành viên GHPGVNTN rất rõ ràng.
Mọi Tổ chức, Giáo hội thành viên thuộc GHPGVNTN phải tuân theo Hiến Chương GHPGVNTN và Nội Qui Viện Hoá Đạo và phải do Viện Trưởng Viện Hoá Đạo ký Quyết Định phê chuẩn mới hợp pháp.
Các Tổ chức, Giáo hội, với nhiều lý do, dù mang danh GHPGVNTN, nhưng không tuân theo Hiến Chương và Nội Qui Viện Hoá Đạo, không do Viện Trưởng Viện Hoá Đạo ký Quyết Định phê chuẩn, thì đương nhiên, các Tổ chức, Giáo Hội đó không thuộc GHPGVNTN.
Hiến Chương, Nội Qui, lập trường, đường hướng, tổ chức của GHPGVNTN đã rất rõ ràng như vậy, nhưng với sức mạnh của Nghị Quyết 36, nhiều cá nhân thành viên trong các Chi bộ GHPGVNTN Hải Ngoại đã bị biến tướng, điên đảo, thay đổi lập trường làm phân rã các Giáo Hội Hải Ngoại.
Nhà cầm quyền Cộng sản chủ trương vừa đánh phá về mặt tổ chức như : GHPGVNTN không có Hoà thượng Thích Huyền Quang và Hoà thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo, GHPGVNTN đăng ký với Nhà cầm quyền xin phép để hoạt động, GHPGVNTN - Hải ngoại không liên hệ hành chánh với Giáo Hội trong nước, không cần Viện trưởng Viện Hoá Đạo ký Quyết Định công nhận.
Hoặc đánh phá về mặt tư tưởng, làm biến tướng lập trường, đường hướng của GHPGVNTN như, vận động các thành viên GHPGVNTN hợp tác với Nhà cầm quyền để làm văn hoá, từ thiện, xã hội, về hợp tác tổ chức Hội thảo tại Đại học Vạn Hạnh (2007), về Việt Nam hợp tác với Nhà cầm quyền Cộng sản tổ chức Đại lễ Vesak (2008)… và rất nhiều lý do, lý luận được đưa ra để mê hoặc, dụ dỗ, thuyết phục, đánh lừa dư luận như :
- Hoa Kỳ là kẻ cựu thù mà nay đã bang giao hợp tác làm ăn với Việt Nam, tại sao người Việt Nam ở Hải Ngoại lại không về hợp tác làm ăn ? - Hợp tác với Nhà cầm quyền cộng sản làm văn hoá, từ thiện là để giúp dân chúng trong nước bớt nghèo khổ, chậm tiến... - Ngày nay Việt Nam không còn Cộng sản nữa, mà đã trở thành tư bản rồi. - Nhà cầm quyền Việt nam tổ chức Đại lễ Phật Đản Vesak chỉ “thuần tuý tôn giáo, không có chính trị”… |
Mới nghe qua những lý luận này, nhiều người cho là cũng có lý. Nhưng xét kỷ lại hoàn cảnh 86 triệu người dân Việt Nam trong nước, suốt 35 năm qua, phải chịu sống trong cảnh đau khổ, khốn cùng, mất hết mọi quyền tự do, dân chủ, nhân quyền, không còn bình đẳng, không có công lý, hàng ngàn, hàng triệu dân oan mất nhà, mất đất, kiện tụng, kêu khóc vang trời từ năm này sang năm khác không ai đoái hoài xét xử. Và hơn 1 triệu đồng bào Việt Nam phải liều chết bỏ mạng trên rừng, dưới biển, chạy ra tỵ nạn ở nước ngoài để tìm tự do, lẽ nào nay lại có thể bắt tay, hợp tác, ủng hộ chế độ bạo quyền độc tài cộng sản làm cho dân chúng phải tiếp tục sống dưới cảnh bị áp bức, tối tăm, đày đoạ cho đành.
Là thành viên của GHPGVNTN, khi làm từ thiện, sao không hợp tác với Tổng Vụ Từ Thiện của GHPGVNTN - Hải ngoại, Văn Phòng II Viện Hoá Đạo, hay Tổng Vụ Từ Thiện trong nước, lại đi hợp tác với các tổ chức bên ngoài Giáo Hội ? Là thành viên của GHPGVNTN lại không lo tổ chức ngày Hiệp Kỵ các Thánh Tử đạo, lịch đại Tổ sư và các bậc Tiền bối hữu công vào ngày mồng 8 tháng Chạp Âm lịch hàng năm đã được Giáo hội qui định, lại tự ý hợp tác với người ngoài Giáo hội tổ chức Hiệp Kỵ vào các ngày khác ? Là thành viên của GHPGVNTN sao không chấp hành Hiến Chương và Nội Qui Viện Hoá Đạo ? Đi ngược lại lập trường, đường hướng của Giáo Hội ? Chống phá Giáo Chỉ của Đức Tăng Thống và Thông Bạch của Viện Hoá Đạo ? |
Sau Đại Lễ Vesak, giáo sư Lê Mạnh Thát, Trưởng ban tổ chức, công bố việc Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam đăng cai tổ chức Vesak chỉ là một việc làm có tính cách chính trị, từ đó những người vận động chư Tăng, Phật tử về Việt Nam tham dự mới im tiếng.
Hiện nay, có những tổ chức Giáo Hội, với nhiều lý do, mang danh nghĩa GHPGVNTN nhưng không liên hệ hành chánh với Viện Hoá Đạo, không được Quyết Định công nhận của Viện Hoá Đạo. Những tổ chức cùng tên này, lúc thì xưng là thành viên của GHPGVNTN trong nước, có lúc lại nói là không.,Làm cho lẫn lộn trắng đen, thật giả. Các tổ chức Giáo Hội không có lý lịch rõ ràng này, không chấp hành Hiến Chương, Nội qui, lập trường, đường hướng, tổ chức của GHPGVNTN truyền thống. Những tổ chức Giáo Hội này đã làm tổn hại nhiều đến uy tín của GHPGVNTN truyền thống, làm cho dư luận bên ngoài lẫn lộn, không biết tổ chức Giáo Hội nào mới là thành viên Hải Ngoại chính thức của GHPGVNTN truyền thống do Đại Lão Hoà thượng Thích Quảng Độ, Xử Lý Viện Tăng Thống kiêm Viện trưởng Viện Hoá Đạo, đang lãnh đạo và tổ chức Giáo Hội nào là mạo nhận. Việc làm hoang mang này là cách đánh phá GHPGVNTN của Nhà cầm quyền cộng sản.
Kiểu cách lộng giả thành chân trên đây là minh chứng cho thấy lá bài Cộng sản đang muốn thực hiện cho bằng được cái mưu tính ban đầu, là thành lập một “GHPGVNTN không Huyền Quang, Quảng Độ”, dùng những Giáo Hội mạo danh để tiêu diệt GHPGVNTN truyền thống do Đại Lão Hoà thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo.
Đây là cách Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam dùng Phật tử đánh Phật tử, dùng Sư đánh Sư, dùng GHPGVNTN giả mạo đánh GHPGVNTN truyền thống và làm suy yếu GHPGVNTN – Hải ngoại, Văn Phòng II Viện Hoá Đạo, mà hậu quả tất yếu là dập tắt tiếng nói của GHPGVNTN truyền thống trong nước trong công cuộc phục hồi quyền pháp lý của Giáo hội, phục hồi nhân phẩm, nhân quyền, mang lại tự do, dân chủ cho toàn thể nhân dân.
Tỳ kheo Thích Viên Định
(1) tức Biến kế sở chấp tính (Phạn ngữ parikalpita-svabhava) có nghĩa cái ta mê muội chấp bừa hết mọi sự. Kẻ phàm phu do vọng động mà nương vào những cái không thật, nên chấp nhận bậy bạ mà tưởng rằng ta có thật, các pháp, các sự vật có thật (chấp pháp y tha khởi). Những đánh giá mê mờ này nằm trong vọng tình chứ không có trong lý thật.
Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm Tu Thân, Tề Gia, Trị Quốc, Bình Thiên Hạ Khai Dân Trí, Chấn Dân Khí, Hậu Dân Sinh |
No comments:
Post a Comment