14 April 2010

CHUẨN BỊ GÌ ĐỂ ỔN ĐỊNH CHÍNH TRỊ NGAY SAU NGÀY GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN ?


Làm chính trị thì phải biết tiên liệu, chuẩn bị và tìm cách đối phó với tất cả những chuyện gì có thể xảy ra.

Một khi các đảng viên các bộ cộng sản gộc trong bộ chính trị bị quân đội nhân dân và lực lượng dân chúng tóm cổ hay đã bay xa cao chạy ra nước ngoài thì chúng ta không cần đặt nặng vấn đề với các thành phần đảng viên và công an cấp dưới. Vì khi rắn mất đầu do chính nội bộ của chúng trừng trị lẫn nhau thì thành phần cấp dưới cũng phải đổi chiều tức khắc (như bọn ‘Ba Mươi’ sau ngày mất nước) chạy theo thời để xin hai chữ bằng an. Nhưng muốn ổn định chính trị, phải chia đảng viên, cán bộ nhà nước ra nhiều loại để có biện pháp thích ứng cho từng trường hợp một. Cấp lãnh đạo đảng cũng như nhà nước và các cấp tham nhũng gộc trung ương phải được tập trung theo quy chế quốc tế về tù chính trị, trước để tái lập an ninh và bình định xứ sở và sau đó sẽ đưa ra xét xử công minh trước tòa án quân sự.

Đinh Lâm Thanh


CHUẨN BỊ GÌ ĐỂ ỔN ĐỊNH CHÍNH TRỊ
NGAY SAU NGÀY GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN ?


Người Việt hải ngoại thường kêu gọi hãy ngồi lại với nhau từ trên 35 năm qua, nhưng ngồi lại với nhau dưới hình thức nào và phải làm gì để sự đoàn kết có thể thực hiện được một cách rộng rãi, thiết thực và hợp lý? Đây là ý nghĩ rất thô sơ nhưng với thiện chí mà người viết xin đưa ra hôm nay để cùng nhau thảo luận... dù quá muộn nhưng có vẫn còn hơn không.

Chế độ cộng sản Việt Nam chắc chắn sẽ bị sụp đổ vào một thời điểm gần đây, hay cùng lắm thì cũng trong vòng vài ba năm nữa…nhưng với một điều kiện là toàn dân Việt Nam phải thực hiện cuộc cách mạng thật nhanh mới tránh được những trở ngại với Tàu cộng khi việc đồng hóa của chúng chưa ăn sâu vào tận gốc rễ dân tộc chúng ta. Vậy hải ngoại phải làm gì để tiếp sức với người trong nước hầu đối phó những khó khăn sắp đến nếu tình hình sẽ xảy ra theo dự đoán? Điều hay nhất là ngay từ bây giờ, chúng ta nghiên cứu và chuẩn bị những kế hoạch để có thể tiếp tay với quốc nội nhằm ổn định chính trị ngay sau ngày thay đổi chế độ. Đây không phải là một vấn đề hoang tưởng, nhưng thật trọng đại và tối cần thiết. Cộng đồng chúng ta phải dự trù trước mới có thể ổn định chính trị, an ninh, kinh tế và xã hội trong thời điểm mà những cảnh hổn loạn chắc chắn sẽ xảy ra trong những ngày cộng sản vừa sụp đổ cũng như trong giai đoạn chuyển tiếp của một cuộc đổi đời lần thứ hai. Công việc nầy không đơn giản do một người, một nhóm hay một vùng trong một quốc gia mà cần phối hợp của tất cả các cộng đồng trên thế giới để nghiên cứu một cách rộng lớn và thật sự mang danh chính thức của toàn bộ tập thể người Việt Quốc gia ở hải ngoại.

Xin thưa trước rằng, đây chỉ là một đề nghị nhằm đóng góp tiếng nói trong chương trình ổn định sau một cuộc chiến đã kéo dài trên trên đất nước chúng ta từ trên 60 năm giữa Quốc Gia và cộng sản. Ý kiến cá nhân thì rất khó thuyết phục tập thể người Việt hải ngoại, nhưng tôi thiết nghĩ rằng, phải mạnh dạn đưa ý kiến như một đề nghị và cầu mong những đóng góp bổ túc cũng như phân tách của dư luận, để từ đó, hy vọng các đoàn thể, đảng phái, cộng đồng sàng lọc ra những điểm khả thi hầu khai triển thêm để tiến tới một lời kêu gọi đi đến quyết định chung.

Cộng đồng người Việt Tỵ Nạn trên toàn thế giới là một tập thể lớn có khả năng tài chánh và giàu chất xám, nhưng về sự đoàn kết, uy tín trước quốc tế cũng như ‘tư cách pháp nhân’ để nói chuyện với các cộng đồng bạn, với nhà nước cộng sản Việt Nam hoặc với quốc tế, thì phải thú nhận rằng, chúng ta thua xa các tổ chức di dân khác. Đồng ý, chúng ta có quá nhiều đoàn thể tổ chức nhưng không đủ uy lực, chất lượng cũng như khả năng...khả dĩ để cho quốc tế kính nể, đánh giá đối thoại…cũng như chúng ta không có cái uy, cái vị thế khả năng để hạch tội đảng cộng sản Việt nam. Các tổ chức cộng đồng hiện thời thì đa số mang tích cách địa phương và không đủ tư cách chính trị để có thể gọi là đại diện chính thức cho tập thể người Việt Tỵ Nạn nhằm đối phó với các diễn biến chính trị. Ngoài ra, tổ chức đảng phái lớn chưa thật sự kết hợp, hoạt động rời rạc và còn nghi kỵ lẫn nhau. Và phải thành thực nói rằng có đảng thì chỉ là một tổ chức hoạt động cho mưu đồ đen tối phe nhóm, đi ngược lại đường lối tranh đấu của tập thể. Có đảng chỉ gồm năm ba người đang nằm chờ thời cơ hay đợi ‘đèn xanh’ của Hoa Thịnh Đốn. Như vậy từ tổ chức cộng đồng, đảng phái đến các ‘chính phủ’, thì đến giờ nầy vẫn chưa đủ uy tín, thiếu hẳn ‘lượng’ và ‘lực’ cũng như không đủ khả năng kêu gọi và kết nạp đồng hương nhằm tiến đến một tổ chức đại điện chính thức cho tập thể người Việt hải ngoại trên toàn thế giới. Như chúng ta biết, hiện giờ tại Mỹ xuất hiện ba chính phủ, theo tên gọi thì thật chính danh, bề thế và uy tín…nhưng thật ra là những nhóm nhỏ, gồm một số nhân vật không thể đại diện cho tập thể người Việt Quốc Gia hải ngoại, hơn nữa những tổ chức nầy, chẳng có một chương trình hành động gì thiết thực và hữu ích, mà chỉ đưa ra những lời kêu gọi sáo ngữ, sao đi sao lại các chương trình hành động theo sách vở từ xưa đến nay. Nếu đọc kỹ chẳng ai thấy một điểm nổi bật nào mang tính chất thực tế khả dĩ áp dụng cho hiện tình đất nước hôm nay cũng như trong tương lai! Thành phần nòng cốt của ba chính phủ nầy gồm những nhân vật không lạ gì, và nhất là, cũng không có những hành động cụ thể nào thuyết phục được người địa phương, thì những tổ chức chính phủ nầy không sức để thu hút người Việt hải ngoại cũng như gây được sự chú ý, quan tâm và ngưởng mộ của quốc tế.

Tóm lại, người Việt hải ngoại chúng ta không có tiếng nói trước quốc tế vì trên nguyên tắc chúng ta không có một tổ chức đại diện chính thức về phương diện pháp lý cho ba triệu người hiện đang định cư trên khắp thế giới và ngay cả trong nước, người dân cũng không hoàn toàn đặt niềm tin vào sức mạnh của người Việt hải ngoại. Do đó, tôi đề nghị một vài điểm, với hy vọng sẽ đóng góp ý kiến trong chương trình xây dựng một Đại Hội Đồng chính thức theo pháp lý là, đại diện độc nhất cho hơn 3 triệu người Việt Tự Do tại hải ngoại:


A. Dựa vào những yếu tố nào để có thể cho rằng ngày tàn của tập đoàn cộng sản Việt Nam sẽ đến trong một thời hạn rất gần?

Lịch sử đã chứng minh, Liên sô cũng như các nước cộng sản Đông-Âu sụp đổ một cách bất ngờ mà thế giới chỉ biết được sau khi sự việc đã xảy ra. Và cũng mới đây, có ai đoán trước rằng bức tường Bá Linh sụp đổ trong một đêm, ngay cả những nhà chính trị cũng không thể dự đoán trước một sự thật xảy ra nhanh chóng và đơn giản như vậy…Do đó, đối với Việt Nam thì việc sụp đổ của đảng cộng sản cũng không thoát được những vết xe đi trước của các chế độ đàn anh, nghĩa là chuyện gì cũng có thể xảy đến đối với Việt Nam một cách đột ngột và bất ngờ. Tôi xin đưa ra vài nhận xét để kết luận rằng, đảng cộng sản Việt Nam đang ngồi ghế ba chân, chỉ cần một yếu tố nhỏ nào đó cũng có thể xô ngã chúng xuống vực thẳm một cách bất ngờ.

Dựa vào bốn nguyên nhân sau chúng ta quyết đoán số phận của tập đoàn cộng sản:

A1. Ý Trời:

Dân tộc Việt Nam theo thuyết hữu thần, lấy tín ngưỡng làm nền tảng cho đạo đức con người và xây dựng gia đình cũng như xã hội, do vậy người trong nước không chấp nhận một chế độ vô thần. Để đối phó, đảng cộng sản dàn dựng nhiều giáo hội quốc doanh với những trò quỷ quyệt nhằm che mắt thế giới và lừa bịp những người còn ngây thơ. Cha ông chúng ta thường nói ‘Trời có mắt’, nghĩa người Việt Nam tin vào sự công minh của Trời, Thần Thánh, Tổ tiên, Hồng Thiêng Sông Núi cũng như Vong Linh Anh Hùng Liệt Sĩ. Từ hàng chục năm qua, người Việt Nam đều trông cậy vào sức mạnh thần linh, do đó, tôi nghĩ rằng các Đấng Linh Thiêng đã đoái thương và giúp cho dân tộc chúng ta bằng cách xui kiến đảng cộng sản Việt Nam tự đào hố chôn mình! Cái hố rộng lớn và sâu thẳm mà cộng sản đã tự tay chúng đào sẵn là tội bán nước cho ngoại bang. Chính điểm bán đất nhượng biển của tập đoàn cộng sản đã đánh động lòng yêu nước của toàn thể dân tộc. Trước đây chuyện gì cộng sản cũng có thể bưng bít che giấu người dân trong nước, nhưng bây giờ với việc nhượng biển, bán đất, cho thuê rừng và nhất là trải thảm đỏ mời Tàu cộng vào khai thác Bauxite, bán gái Việt ra nước ngoài…thì cộng sản không thể chối cãi trước sự thật đã và đang diễn ra trước mắt. Chính người dân, kể cả những thành phần sinh ra và lớn lên sau năm 1975 hưởng ân huệ của đảng nhà nước cũng đã mở mắt. Đây là tử huyệt của tập đoàn cộng sản Việt Nam mà Trời-Chúa-Phật, Thần-Thánh, Tổ-Tiên, Hồn-Thiêng-Sông-Núi và Vong-Linh-Anh-Hùng-Tử-Sĩ đã an bài để cho chúng ta kết thúc công cuộc tranh đấu đã kéo dài hàng chục năm qua.

A2. Thời kỳ quá độ:

Những gì hiện hữu trong vũ trụ đều phải tuân theo luật biến hóa tuần hoàn, hoặc có thể nói, phải biến chuyển theo luật thiên nhiên theo chu kỳ vận chuyển không gian cũng như thời gian. Cái gì, điều gì tiến tới giới hạn thời kỳ quá độ hoặc đã vượt qua một chừng mực tối đa nào đó thì sẽ tự nhiên quay trở lại khởi sự lúc đầu, hoặc sẽ bị thái hóa hay bị đào thải. Đảng cộng sản Liên Sô với các chư hầu Đông Âu, có thể nói rằng đã làm chủ một nửa trái đất và một nửa nhân loại nhưng vẫn bị đào thải sau vài chục thập niên. Đó chẳng qua cộng sản đã dùng bạo lực ép buộc con người phải miễn cưỡng chấp nhận một cái lý thuyết đi ngược với văn minh và trào lưu văn hóa, thì sự dồn ép nầy đã đưa thuyết cộng sản đến một thời kỳ quá độ, nghĩa là đã làm cho con người nhàm chán, né tránh và chán ghét đến độ lợm giọng. Vậy có thể quyết đoán chế độ cộng sản với đường lối cai trị của nhà cầm quyền Việt Nam đã rơi vào thời kỳ quá độ…phải được xét lại hay thay thế, bằng không, thì phải bị đánh đổ.

A3. Nổi dậy ngay bên trong:

Lòng dân là một sức mạnh vô biên. Nhưng tiếc thay, sức mạnh nầy đã ngủ yên từ mấy chục năm qua dưới sự đàn áp thô bạo của tập đoàn cộng sản. Thành phần chủ lực trẻ được sinh ra và lớn lên trong một môi trường màu đỏ cách biệt với thế giới bên ngoài. Đối với họ, một số được hưởng ân huệ của đảng, dĩ nhiên bằng mọi cách mọi giá, phải bảo vệ những gì họ đã, đang và sẽ hưởng sau nầy. Còn lại đa số, sinh ra và lớn lên trong một môi trường bưng bít. Đối với thành phần nầy họ sống an phận, chưa có dịp so sánh nào thì họ nghĩ rằng kiếp làm người trong bất cứ một nước nào hay một chế độ nào cũng như nhau. Nhưng ngày nay, nhờ hệ thống truyền thông, người trong nước, nhất là thành phần trí thức đã sáng mắt nhìn thấy sự thật và biết so sánh. Nhất là thành phần trẻ có cơ hội ra nước ngoài…để rồi những câu hỏi được nêu lên, các ưu tư bắt đầu nẩy mầm và nỗi trăn trở trong lòng cũng chớm bộc phát. Một khi mọi người mọi giới đều bất mãn trước việc cai trị sắt máu, tham nhũng vô độ và nhất là chế độ Hà Nội đã dâng đất nước cho quan thầy Tàu cộng nhằm mưu đồ bám lấy ngai vàng thì sự nổi dậy của người dân chính là động lực chính để đánh đổ chế độ cộng sản. Do đó, chúng ta có thể đoan chắc rằng, một ngày rất gần chính 80 triệu người dân trong nước sẽ gậy gộc xâm vào tận hang ổ để hỏi tội tập đoàn cộng sản.

A4. Áp lực từ bên ngoài:

Ngụy quyền cũng như cái ổ ‘đại biểu nhân dân’ của cộng sản là một món đồ để mua bán đổi chác ngay trong nội bộ của chúng cũng như đối với ‘thương trường chính trị’ quốc tế bên ngoài, là vật giá để rao hàng cho đại hội đảng sẽ xảy ra vào đầu năm mới cũng như miếng mồi tranh nhau, chiếm ưu thế trong danh sách ‘nâng bi’ quan thầy Tàu cộng. Khi đã xem là món hàng thì bộ chính trị cũng như ngụy quyền Hà Nội đem trưng bày rao bán ngoài chợ, ai trả cao giá thì mua về. Nhưng ngặt một điều, hai khách hàng đã dư tiền lắm bạc lại đầy quyền uy thì đang ‘vờn’ nhau với cái giá ‘chợ chiều’ bằng các mánh khóe ‘lấy thịt đề người’ và ‘cái gậy củ cà rốt’ thì ngụy quền Hà Nội bây giờ chưa biết rơi vào tay ai? Một bên là ông hàng xóm to con, mưu chước đểu giả đang ngồi xổm lên trên đầu trên cổ cả tập đoàn cộng sản Việt Nam với mưu đồ đồng hóa người Việt hiền lành thông minh thành các chú ba tàu lưu manh và gian ác không ai bằng! Một bên là anh bạn da trắng cứ thập thò củ cà rốt, đi đêm hằng năm trời mà chẳng được một miếng béo bở nào! Đa số các tên trong bộ chính trị hy vọng bám vào chân anh Tàu đỏ để bảo vệ lấy ngai vàng và tiền của cướp được của dân…Nội bộ đảng thì rối bù và thúi như hủ mắm tôm, chúng chia thành hai ba phe chạy theo Tàu, thân Mỹ, dựa vào địa dư Nam-Trung-Bắc để đấu đá nhau, thì kết quả chắc chắn, dù mấy phe đi nữa, có theo Tàu, Mỹ, Nam, Trung, Bắc…thì chúng cũng đều què chân gãy tay hoặc mù mắt sứt tai…


B. Chế độ cộng sản có thể sụp đổ dưới hình thức nào?

Nhất định đảng cộng sản phải biến mất trên quê hương Việt Nam thân yêu của chúng ta. Nhưng dưới hình thức nào? Tự giải thể là một giải pháp rất khó xảy ra, ngoại trừ Mỹ giải quyết được với Tàu cộng để ôm cái đám tham nhũng gộc của bộ chính trị ra đi cùng một gia tài hơn cả trăm tỷ dollars. Tôi nghĩ rằng người Mỹ rất khôn ngoan, tiền từ Mỹ đi vào túi các bộ cộng sản thì một ngày nào đó cũng quay về lại Mỹ theo câu ‘cái gì của César thì hãy trả lại cho César’. Nếu dự đoán nầy đúng, người Mỹ sẽ tạo một chính biến nào đó rồi mở cửa đón thành phần cán bộ đảng viên gộc của cộng sản, vì người Mỹ nghĩ rằng, thành phần tham nhũng gộc cũng như con cháu của chúng khi đặt chân qua Mỹ thì chẳng còn nghĩ đến chính trị mà chỉ biết xài tiền ăn chơi từ đời cha đến đời con cháu....như vật người Mỹ có thể thu lại cả vốn lẫn lời! Giải pháp nầy không tốn một viên đạn, không mất một giọt máu nhưng khó xảy ra.

Giải pháp thứ hai, đảng cộng sản sẽ bị giải thể mà nổ lực chính là do trong nước qua ba giai đoạn. Phát súng dứt điểm cuối cùng cũng là thành phần yêu nước nằm trong quân đội nhân dân, chính họ mới có thời cơ, đủ khả năng cũng như phương tiện để giải quyết nhanh và gọn (xin xem bài ‘Đến Đường Cùng, Cộng Sản Phải Chọn Một Giải Pháp).


C. Những gì sẽ xảy ra sau ngày đảng cộng sản bị giải thể.

Nếu nhà cầm quyền Việt Nam trong tương lai không chuẩn bị chu đáo những kế hoạch nhằm ổn định xã hội sau khi cộng sản bị giải thể hoặc bỏ chạy thì đất nước lại rơi vào tình thế thật hổn loạn về chính trị, kinh tế cũng như xã hội. Tình trạng nầy sẽ tệ hại hơn thời hậu đảo chánh và chỉnh lý của các tướng lãnh thời đệ I và đệ II Cộng Hòa cũng như thời hậu ‘giải phóng’ của cộng sản.

C1. Bất ổn xã hội là một vấn đề trọng đại không thể trách khỏi trong lúc giao thời, chuyển tiếp từ chế độ nầy qua chế độ khác. Người dân trong nước với những bất mãn ấm ức thì cường độ bạo loạn sẽ vô cùng nguy hiểm. Từ những việc trả thù thanh toán giữa người thắng trận với kẻ dưới ngựa cho đến các hành vi chiếm lại những của cải đã bị mất dưới tay cán bộ cộng sản chắc chắn sẽ xảy ra. Hơn nữa phải kể đến thành phần cặn bã do chế độ cộng sản tạo ra, chúng sẽ không từ bất cứ một hành vi nào để phá rối trị an cũng như lợi dụng thời cơ nhằm vơ vét của cải tài sản của dân lành. Tiếp đến cũng sẽ có những thanh toán giữa người Việt uất ức với bọn Tàu phù đã đến cướp việc làm, cướp của, cướp đất cướp biển…điều nầy sẽ kéo theo sự can thiệp của Tàu cộng trong khi tình hình nội bộ Việt Nam đang lúc dầu sôi lửa bỏng.

C2. Kinh tế xáo trộn là một vấn đề không thể tránh nhưng chúng ta cần tiên liệu trước để tránh cho nhiều gia đình khỏi cảnh thiếu ăn, trẻ con thiếu sữa, kẻ vô gia cư, người tật nguyền đói khổ. Chắc chắn người Tàu sẽ thừa cơ trích trữ, chợ đen chợ đỏ, xáo trộn vật giá như bản chất của họ xưa đến nay…Cần phải ổn định thế nào để mọi sinh hoạt sản xuất, vận chuyển, mua bán để tránh thiếu hụt hàng hóa phẩm và thực phẩm, đồng thời cầm giá giúp cho thành phần nghèo là nạn nhân của các cuộc xáo trộn quân sự cũng như chính trị. Ngoài ra cũng để ý đến vấn đế đảng viên cộng sản, cán bộ nhân viên cao cấp ngụy quyền cộng sản đang tìm cách tẩu tán tài sản ra nước ngoài.

C3. Bất ổn chính trị sẽ trầm trọng nếu chính quyền mới không tiên liệu và dự trù trước các biện pháp thích ứng để đối phó với tình hình lúc đó. Bốn vấn đề có thể xảy ra:

C31. Đảng phái nổi lên

Đây là thời kỳ thích ứng để các đảng phái trong nội địa cũng như hải ngoại sẽ nổi lên nhằm mục đích tham gia chia phần với kết quả thành tựu của cuộc cách mạng, nhằm cơ hội len lỏi vào guồng máy hành chánh sau nầy. Vậy trong giai đoạn nầy, nghĩa là trong giai đoạn chuyển tiếp từ chính phủ lâm thời đến một chính quyền chính thức do tuyển cử theo pháp định, chúng ta không cần phải áp dụng hình thức đa đảng trong chính phủ lâm thời mà để các đảng phái tự do hoạt động với tích cách riêng rẽ cho những cuộc tuyển cử ổn định mà họ sẽ tham gia sau nầy. Nói như vậy không phải chúng ta chủ trương không hợp tác với các đảng phái có chính nghĩa, có thực lực cũng như có thành tích chống thực dân, chống cộng sản trong thế kỷ vừa qua mà thực tế Đại Hội Đồng cần có sự phối hợp cố vấn cho các cơ sở chính trị nầy.

C32. Tàn dư cộng sản và giải quyết.

Một khi các đảng viên các bộ cộng sản gộc trong bộ chính trị bị quân đội nhân dân và lực lượng dân chúng tóm cổ hay đã bay xa cao chạy ra nước ngoài thì chúng ta không cần đặt nặng vấn đề với các thành phần đảng viên và công an cấp dưới. Vì khi rắn mất đầu do chính nội bộ của chúng trừng trị lẫn nhau thì thành phần cấp dưới cũng phải đổi chiều tức khắc (như bọn ‘Ba Mươi’ sau ngày mất nước) chạy theo thời để xin hai chữ bằng an. Nhưng muốn ổn định chính trị, phải chia đảng viên, cán bộ nhà nước ra nhiều loại để có biện pháp thích ứng cho từng trường hợp một. Cấp lãnh đạo đảng cũng như nhà nước và các cấp tham nhũng gộc trung ương phải được tập trung theo quy chế quốc tế về tù chính trị, trước để tái lập an ninh và bình định xứ sở và sau đó sẽ đưa ra xét xử công minh trước tòa án quân sự. Thành phần cán bộ đảng viên cấp trung có tội với tổ quốc dân tộc, tập trung tạm thời để sau đó đưa chúng ra tòa án địa phương xét xử và áp dụng hình thức chế tài tùy theo tội trạng. Không cần phải tập trung đi tù ‘học tập cải tạo’ lâu dài theo kiểu việt cộng, vừa tốn cơm vừa giảm tiềm năng sản xuất sau khi chấm dứt cuộc chiến.

C33. Phản ứng của Tàu Cộng.

Như tôi vừa trình bày ở phần trên, việc giải thể chế độ cộng sản phải thực hiện gấp rút, đừng để cho Tàu cộng đủ thời gian tiến sâu vào âm mưu đồng hóa dân tộc chúng ta thì lúc đó khó tránh một cuộc xung đột bằng vũ lực với Tàu cộng khi chúng kéo quân qua bảo vệ ‘công dân’ của họ. ‘Công dân’ đây là thành phần liên hệ hôn nhân máu mủ mà Tàu cộng đang ra sức trồng người trên quê hương thân yêu của chúng ta. Nếu một cuộc cách mạng lật đổ đảng cộng sản xảy ra bây giờ, Tàu cộng không thể ngang nhiên kéo quân vào can thiệp, mặc dù hùng hổ như loàn lang sói, nhưng bọn Tàu vẫn e dè trước quốc tế. Hơn nữa, chúng tuy to mồm nhưng lại sợ một cuộc chiến tranh nguyên tử mà các nước Âu-Mỹ đồng thanh hiệp lực mở một cuộc thế chiến thứ ba! Tàu cộng đừng nghĩ rằng với 1 tỷ 4 trăm triệu dân và một nền kinh tế dựa vào sức người đứng hàng đầu thế giới là có thể khống chế được địa cầu! Thực ra Tàu cộng chỉ là con ngáo ộp, một trái bong bóng đang căng hơi…có thể xì bất cứ lúc nào nếu tất cả các quốc gia Tây Phương, vì một lý do nào đó, đồng loạt hủy bỏ đầu tư và tẩy chay nhập cảng toàn bộ hàng gỉa mạo cũng như hàng độc hại do chúng sản xuất. Như vậy theo tôi, trong một sớm một chiều nước Tàu sẽ trở lại với ngành nông nghiệp cổ điển với tay cày tay cuốc và con trâu đi đầu (xin trình bày trong một bài khác), do đó những gì Tàu cộng hăm dọa thế giới chỉ là một hình thức khoác lác sai lầm mà chúng cũng biết. Thời đại nguyên tử bây giờ không cần dàn trận theo hình thức cổ điển, dùng sức người đạp lên kẻ thù để chiến thắng mà chỉ cần một vài trái bom từ trên không gian ném xuống, vài trăm hỏa tiễn từ ngoài khơi bắn vào thì các thành phố lớn Tàu cộng sẽ ra tro bụi.

C34. Đối với đồng minh, chúng ta cần sự tiếp tay của các cường quốc Âu-Mỹ về mặt chính trị để đối đầu với Tàu cộng và về vật chất để đáp ứng nhu cầu xã hội và ổn định kinh tế liền sau ngày đảng cộng sản sụp đổ. Điều khôn khéo của Đại Hội Đồng cũng như Tổ Chức Chính trị sau nầy (Chính Phủ Lâm Thời thời hậu công sản) là thể hiện một chương trình ngoại giao tốt để được sự giúp đở tận tình các quốc gia đồng minh, nhưng không bị ngã theo một quyền lục nào để có thể đưa nền Cộng Hòa Thứ Ba vào trong vòng lẩn quẩn như một sự lệ thuộc chính trị.


D. Cộng đồng chuẩn bị gì?

Đây là phần chính của bài tham luận nhưng với một giới hạn nào đó tôi xin sơ lược trong vài trang giấy, và trong tương lai, có dịp, sẽ đi vào chi tiết một cách rộng rãi hơn.

Như đã trình bày ở phần trên, muốn đủ sức mạnh để đối đầu với cộng sản trong cũng như ngoài nước, đồng thời đủ tư cách nói chuyện với quốc tế thì cộng đồng gồm ba triệu người Việt hải ngoại phải hợp nhất trở để thành một khối duy nhất. Chuyện nói ra nghe dễ nhưng thật sự từ trên hơn chục năm nay chúng ta vẫn chưa làm được vì một lý do rất đơn giản là vấn đề cá nhân, đoàn thể, đảng phái hoặc địa phương mà đã bỏ lỡ nhiều cơ hội ngồi lại với nhau. Phải thành thật nhận phần lỗi của chúng ta là đa số đặt quyền lợi cá nhân đoàn thể lên trên quyền lợi dân tộc và đất nước, không chấp nhận bị chỉ huy hoặc không nhường nhịn bất cứ một ai hoặc một tổ chức nào! Hôm nay tôi xin đưa ra đề nghị với một vài giải pháp để cùng nhau nghiên cứu hầu tiến tới một Đại Hội Đồng Người Việt Quốc Gia. Rồi từ Đại Hội Đồng nầy sẽ biểu quyết thành lập một tổ chức chính trị duy nhất và hợp pháp với một danh xưng nào đó thích hợp vai trò của cộng đồng người Việt Quốc Gia hiện nay ở hải ngoại.


D1. Thành hình và tổ chức:

Các tổ chức hội đoàn, đảng phái, cộng đồng từng địa phương vẫn duy trì sinh hoạt bình thường nhưng muốn tiến đến một Đại Hội Đồng Trung Ương (có thể ví như Hội Nghị Diên Hồng) thì mỗi vùng, mỗi xứ, mỗi quốc gia phải qua một hình thức dân chủ như Tiểu Diên Hồng trước để bầu ra một số người đại diện hợp pháp và chính thức hầu tham gia vào Đại Hội Đồng Trung Ương.

D11. Tiểu Diên Hồng có thể xem như một đơn vị của từng thành phố, vùng, tiểu bang hoặc quốc gia tùy theo số người Việt Quốc Gia định cư tại nơi đó. Ví dụ lấy căn bản từ 10.000 đến 10.000 người là 1 đơn vị (nhỏ nhất), 20.000 đến 50.000 là 2 đơn vị, từ 50.000 đến 75.0000 người là 3 đơn vị, từ 75.000 đến 100.000 người là 4 đơn vị và trên 100.000 người là 5 đơn vị. Mỗi đơn vị sẽ có một tiếng nói hay một lá phiếu chính thức trước Đại Hội Đồng. Như vậy tính trung bình với 3 triệu người Việt tại hải ngoại chúng ta có 300 đại diện trong đại hội đồng với 300 lá phiếu quyết định. Nguyên tắc bầu người đại diện trong các Tiểu Diên Hồng đều căn cứ theo hình thức hành chánh, pháp lý của từng vùng, từng địa phương nhưng phải lấy nguyên tắc ‘tiểu số phục tùng đa số’ và không giới hạn nhân sự cũng như chức vụ trong các Tiểu Diên Hồng. Tuy nhiên khi họp Đại Hội Đồng thì mỗi đơn vị Tiểu Diên Hồng chỉ có một lá phiếu chính thức như một tổ chức quốc hội. Trường hợp kế hoạch được các cộng đồng tán thành trên nguyên tắc, việc thành lập các Tiểu Diên Hồng sẽ do địa phương phổ biến rộng rãi và tổ chức bầu bán cho các ‘đơn vị’ (tạm gọi như vậy), nếu những đoàn thể đảng phái nào đứng ngoài, không tham gia đóng góp với cộng đồng thì xem như là người ngoại cuộc, không có quyền khiếu nại sau. Tuy nhiên các đơn vị nầy, nếu số người Việt Tự Do tham gia chiếm đa số thì vẫn được đại diện cho tổng số ngườì Việt Quốc Gia tại vùng đó. Như vậy không thể vì sự chống đối của các thành phần nhỏ, thiếu thiện chí hoặc phá hoại tại địa phương để đình trệ chương trình của cả một tập thể của 3 triệu người Việt.

D12. Sau khi chấm dứt giai đoạn Tiểu Diên Hồng của địa phương, chúng ta sẽ có 300 Tiểu Diên Hồng với 300 đại diện chính thức trong Đại Diên Hồng (Hay Đại Hội Đồng) để bàn thảo, chọn lựa những cá nhân có quá khứ tốt, có khả năng chính trị cũng như kiến thức văn hóa để lãnh đạo cho một tổ chức chính thức mà danh xưng sẽ được Đại Hội Đồng quyết định.

D13. Đại Diên Hồng (Đại Hội Đồng) với 300 đoàn đại điện trên toàn thế giới sẽ nhóm họp để từ đó đi đến việc bầu một tổ chức chính thức của người Việt Quốc Gia Hải Ngoại nhằm để lãnh đạo toàn thể cộng đồng người Việt hải ngoại qua các tổ chức Tiểu Diên Hồng Địa Phương (các Tiểu Diên Hồng cũ sẽ đổi danh xưng phù hợp với tổ chức trung ương). Mục đích của Đại Hội Đồng là kết hợp tất cả các thành phần trước hết để bầu ra một tổ chức chính thức có thể mang danh hiệu Đại Hội Đồng hay Chính Phủ Lâm Thời của Người Việt Hải Ngoại, và sau nữa giữ nhiệm vụ cố vấn chính trị cho Ban Chấp Hành của tổ chức vừa ra đời (Có thể gọi là Chính Phủ Việt Nam Lưu Vong hay Hải Ngoại).

D14. Thành lập một tổ chức chính thức: Trong quá trình nhóm họp của Đại Hội Đồng, các đại diện sẽ vận động lập liên danh để ứng cử, mỗi liên danh gồm nhiều nhân sự với các trách nhiệm như một nội các. Điều kiện để ứng cử hoặc được đề cử: Có tinh thần Quốc Gia tuyệt đối, có một quá khứ trong sạch từ trước 1975 đến hôm nay, có kiến thức văn hóa và khả năng chính trị hoặc chuyên môn. Các liên danh có thể mời những vị có đủ tiêu chuẩn tham gia vào liên danh, mặc dù vị đó không nằm trong Đại Hội Đồng. Các liên danh sẽ tranh cử theo lối bầu phiếu kín và phải đạt được đa số phiếu của các đại diện Tiểu Diên Hồng. Liên danh nào trúng cử, phải tuyên thệ với Đại Hội Đồng trước khi nhận trách nhiệm.


D2. Đường lối của Đai Hội Đồng và Tổ Chức Chính Thức Người Việt Hải Ngoại (Có thể gọi Chính Phủ Việt Nam Lưu Vong

Vẫn biết rằng thật mất lòng nhưng thuốc đắng thì dã tật, cần phải can đảm giải quyết mới chữa được bệnh cả nể, sợ va chạm, làm mất lòng…nên từ hàng chục năm qua chúng ta đã không ngồi lại được với nhau và cũng chưa làm được những gì cần thiết cho quốc gia dân tộc.

D21. Trước tiên là việc phải loại hẳn các thành phần nằm vùng, cò mồi và hòa giải hòa hợp trong tập thể người Việt Quốc Gia. Nhóm người nầy thường lôi kéo tập thể người Việt hải ngoại trở thành những Việt kiều yêu nước, bắt tay với tập đoàn cộng sản đồng thời đem chất xám và tài sản về phục vụ quê hương. Có can đảm làm sạch cộng đồng, trắng ra trắng, đen ra đen thì chúng ta mới hy vọng góp tay với trong nước giải thể chế độ cộng sản. Muốn vậy trong các lần bầu bán từ địa phương (Tiểu Diên Hồng) đến trung ương (Đại Hội Đồng) các vị đại diện chính thức đủ khả năng và tư cách loại hẳn các thành phần tay sai của cộng sản để tổ chức chính trị của chúng ta trong tương lai không con bị hoen ố vì những phần tử nầy.

D22. Việc tuyển chọn những người đại diện phải dựa trên một vài tiêu chuẩn nào đó, không phân biệt địa phương, tôn giáo, không bè phái mà cần chọn những người có một quá khứ trong sạch từ trước cũng như sau 1975, đồng thời phải có tinh thần yêu nước, có kiến thức và khả năng chính trị cũng như chuyên môn. Được như vậy chúng ta sẽ có một tổ chức đủ uy tín và khả năng đối với các cộng đồng, với quốc nội cũng như quốc tế.

D23. Loại bỏ tinh thần cầu ngoại hay dựa vào thế lực tuyệt đối của Mỹ, của Châu-Âu để làm nền tảng cho công cuộc tranh đấu giải thể chế độ cộng sản cũng như xây dựng đất nước trong tương lai. Chính chúng ta phải lo chúng ta, phải thương dân tộc của chúng ta vì không ai thương dân mình cả. Xin ghi nhận rằng, nếu không vì quyền lợi chính trị, quân sự hoặc kinh tế thì các cường quốc không bao giờ hy sinh tiền của và xương máu cho một sắc dân nào khác. Và nếu dựa vào sức mạnh cũng như tiền bạc của ngoại bang cho công cuộc cứu nước và xây dựng nước sau thời hậu cộng sản thì chúng ta cũng trở lại con đường cũ là phải lệ thuộc người bạn đồng minh.

D24. Yểm trợ thiết thực vật chất và tinh thần cho các tổ chức tranh đấu dân chủ trong nuớc để cùng đạt đến mục đích, đồng thời phối hợp chặt chẻ với các tổ chức địa nước trong vai trò lãnh đạo quốc gia và điều hành chính phủ lâm thời trong lúc chờ một cuộc bầu cử theo pháp định trong tương lai.

D25. Trong thời gian hỗn loạn sau ngày hậu cộng sản, tạm thời chúng ta chưa thể chấp nhận các hình đa đảng, vì hiện nay đã có hàng trăm đảng và lúc đó sẽ có thêm hàng ngàn đảng khác ra đời để tranh dành lợi thế chính trị. Theo tôi, họ chẳng ích gì cho công cuộc ổn định tình thế mà còn gây quá nhiều xáo trộn cho tình hình. Thời điểm nầy phải dồn tất cả nổ lực để trị an, giải quyết tàn dư băng đảng cộng sản và bình định xứ sở. Trong các cuộc tuyển cử trọng đại tiếp theo, đảng phái nào có đủ khả năng thì có thể nắm ưu thế trong chính quyền sau nầy với lá phiếu của toàn dân.

D26. Hiện giờ tại hải ngoại có ba chính phủ. Tôi tôn trọng cố gắng của những chính phủ nầy nhằm kết hợp người Việt Quốc Gia Hải Ngoại dưới một tổ chức chính trị, nhưng phải thành thực nói rằng, với thời gian vừa qua, các chính phủ nầy chưa làm được gì. Câu hỏi được đặt ra, tại sao không kết hợp với nhau mà chia thành ba chính phủ? Đây có phải là một hình thức chia rẽ, không ai chịu phục tùng ai? Như vậy những chính phủ nầy có kéo dài hàng chục năm nữa thì cũng chỉ là những danh từ hão, không có thực lực và không đại diện được cho ai. Như vậy, tôi chân thành đề nghị các vị trong những chính phủ nầy, vì quyền lợi quốc gia dân tộc, vì danh dự tập thể người Việt Quốc Gia hải ngoai, tôi thành tâm cầu xin quý vị nên xét lại sự hiện hữu tổ chức của mình để tìm một giải pháp hội nhập vào Đại Hội Đồng. Từ đó nếu quý vị có khả năng thì quý vị cũng trở thành những người lãnh đạo trong các tổ chức hợp pháp, hợp lý trong tương lai.

D27. Tổ chức tài chánh.

Có thực mới vực được đạo, không có tiền thì chẳng làm gì được tích sự gì cả! Bàn chuyện lý thuyết nhiều nhưng không có tiền thì cũng không làm nên được gì để giúp ích cho quốc nội có phương tiện điều hành cũng như để lo vấn đề xã hội cho Việt Nam ngay sau ngày đổi đời. Xin ghi nhận rằng, vấn đề tài chánh thật cần thiết cho công cuộc tranh đấu, nhất là việc yểm trợ phương tiện cho quốc nội hiện nay, nhưng vì một vài lý do nào đó, chúng ta đã bỏ qua việc gây quỹ nầy đã hàng chục năm qua. Trước đây đồng bào tỵ nạn vừa đặt chân ra nước ngoài, đời sống vật chất đã khó khăn vì phải lo cho gia đình con cái, nhưng người Việt Quốc Gia đã ủng hộ hết lòng một tổ chức phục quốc…Tiếc thay kết quả không đi đến đâu và vấn đề nầy đã làm mất niềm tin của những ai hằng quan tâm đến chuyện phục quốc cũng như gây quỹ cho phong trào tranh đấu. Mặc dù vậy, tôi vẫn thiết tha kêu gọi thành lập một quỹ tranh đấu và xây dựng đất nước với một hình thức tổ chức, kiểm soát và điều hành thật chặt chẽ sau khi Đại Hội Đồng thành hình và một tổ chức chính trị mới ra đời (có thể gọi Chính Phủ Việt Nam Lưu Vong). Công việc nầy phải nhờ bàn tay của những vị trí thức trong ngành chuyên môn để nghiên cứu một tổ chức tài chánh có tầm quan trọng như môộ công ty lớn về quản trị tài chánh. Tôi nghĩ rằng với khả năng và thiện chí của người Việt hải ngoại, chúng ta có thể tiết kiệm được một số ngoại tệ trong hàng tỷ mỹ kim đã đổ vào Việt Nam hàng năm. Số tiền khổng lồ nầy chẳng những đã đem bỏ biển để mua vui mà còn là một ngọn giáo đâm thẳng vào công cuộc tranh đấu của chúng ta. Nhưng một khi chúng ta có một tổ chức chính danh, đại diện hợp pháp cho tập thể người Việt hải ngoại thì tất cả mọi người sẵn sàng đóng góp. Điều quan trọng là cơ quan đặc trách quản trị tài sản để đồng tiền đóng góp của người Việt hải ngoại càng ngày càng sinh lời, được xử dụng đúng chỗ, hợp thời, hợp lý. Có như vậy tôi tin người Việt Quốc Gia hải ngoại sẽ mở rộng hồ bao cho đại cuộc như đã làm trước đây.


E. Kế hoạch để ổn định.

Đề cập đến kế hoạch ổn định Việt Nam sau thời hậu cộng sản thì vô cùng phức tạp. Ý kiến một cá nhân thì không bao giờ đầy đủ mà cần sự góp sức của cả trăm, cả ngàn những vị thông thái và đầy đủ kinh nghiệm mới hy vọng đưa ra được những kế hoạch cần thiết, và, việc gì cần phải làm trước hay trì hoãn để sau…Làm chính trị thì phải biết tiên liệu và tiên liệu đúng thì mới hy vọng thành công. Đại Hội Đồng hay Chính Phủ Lâm Thời (phối hợp cả trong nước lẫn hải ngoại) cần tiên đoán những diễn biến sẽ xảy ra để có biện pháp đối phó. Tôi chỉ xin góp một vài ý kiến nhỏ trong gian đoạn ngắn bằng cách đưa ra một vài đề mục chính của các kế hoạch tức thời và ngắn hạn. Việc đi vào chi tiết kế hoạch cũng như soạn thảo chương trình lâu dài là công việc của chính phủ lâm thời và thực thụ sau nầy.

E1. Kế hoạch ngắn hạn.

Đây là giai đoạn quan trọng và cấp bách để ổn định an ninh, chính trị kinh tế và xã hội:

- Ổn định chính trị kinh tế: Như đã trình bày ở phần trên, là tình trạng đục nước béo cò, du đảng, trộm cướp, trả thù, thanh toán cũng như phá hoại của tàn dư cộng sản ngoan cố còn sót lại... Ổn định đời sống kinh tế tránh đầu cơ tích trữ, điều hòa chuyển vận để phân phối hợp lý và đồng đều thực phẩm cho các vùng đang gặp khó khăn. Đồng thời phải có biện pháp cứng rắn với thành phần sản xuất và lưu hành thực phẩm giả, pha chế chất độc, xuất xứ bất kỳ từ trong nước hay nhập của Tàu cộng.

- Ưu tiên ổn định đời sống xã hội: Chấn dứt ngay nạn xuất cảng lao động, bán gái ra nước ngoài đồng thời đưa ra tòa án những tên ma cô sống trên mồ hôi xương máu thanh niên thiếu nữ đáng thương. Xử dụng các cao ốc, các cơ sở du ngoạn giải trí dành riêng cho giới tư bản đỏ để làm nhà thương, trường học và cơ sở xã hội cho thành phần nghèo cũng như già cả cô đơn thất thế. Miễn học phí ngay cho các cấp từ mẫu giáo cho đến đại học đồng thời phải thay đổi tức khắc chương trình nhồi sọ giới trẻ bằng thuyết Mác-Lê.

- Ổn định công ăn việc làm trong các cơ sở do chế độ cộng sản điều hành trước kia để tránh sự gián đoạn sản xuất, phân phối về các loại hàng hóa, nhất là thực phẩm…

E12. Kế hoạch trung hạn.

Sau thời gian ổn định an ninh, kinh tế, chính trị và xã hội sau những ngày chế độ cộng sản sụp đổ, chúng ta bước vào kế hoạch trung hạn để bắt tay xây dựng một chính quyền dân sự qua bầu cử tự do theo pháp định.

- Thu hồi tài sản quốc gia đã bị mất trong tay tập đoàn cộng sản.

- Mời gọi chất xám hải ngoại về hợp tác với thành phần trí thức trẻ trong nước nhằm xây dựng lại quê hương sau thời gian cai trị bởi chế độ cộng sản.

- Xét tình trạng người ngoại quốc làm việc tại Việt Nam để lấy lại công ăn việc làm cho thành phần lao động cũng như trí thức trẻ Việt Nam.

- Tổ chức lại nền hành chánh làng xã ấp và chuẩn bị cho một cuộc tuyển cử bầu nhà cầm quyền chính thức.

- Huấn luyện chuyên viên các ngành, từ văn hóa, thương mãi, kỹ thuật đến y tế để phục vụ đắc lực cho người dân trong giai đoạn tái kiến thiết xứ sở.

- Thành lập các cơ sở để phát triển kinh tế theo chế độ tự do từ nông đến công ngư nghiệp…

- Nghiên cứ kế hoạch để phá bỏ ảnh hưởng của nền văn hóa đỏ cộng sản.


Kết Luận.

Trên đây chỉ là ý kiến nhỏ của một người cầm bút tham gia đấu tranh. Tôi hy vọng sẽ gây được sự quan tâm với một số chiến hữu cùng chiến tuyến, các nhà nghiên cứu cũng như nhà chính trị tuy rằng bài tham luận còn rất nhiều thiếu sót qua quan niệm của một cá nhân. Nhưng dù sao tôi đã can đảm đưa vấn đề nầy ra để thảo luận và hân hoan đón nhận những lời hướng dẫn, bổ túc. Đồng thời xin chấp nhận mọi sự chỉ trích trong tinh thần xây dựng, miễn rằng qua bài tham luận nầy tôi đã đóng góp được một chút gì cho tập thể cộng đồng người Việt hải ngoại.

Xin mượn 3 giòng dưới đây của một tác giả nào đó (đọc được trên internet) để kết thúc bài viết:

Đống củi đã sẵn, chỉ cần bó đuốc…

Bó đuốc đã có, đang cần que diêm…

Que diêm sẵn sàng…cần người bật lửa…

Đúng vậy, chính cộng sản đã chất sẵn đống củi để tự đốt đảng của chúng. Trong nước thì đang sẵn sàng hàng triệu bó đuốc để châm vào chế độ. Vậy muốn giải thể tập đoàn cộng sản, người Việt hải ngoại cần phải cung cấp thật nhiều diêm để cho các thành phần bất mãn trong nước bật lửa lên. Nhưng nếu những que diêm bị ẩm ướt và trở nên vô dụng vì vấn đề nội bộ của cộng đồng người Việt hải ngoại thì đống củi mãi mãi…vẫn còn đó!!!


Đinh Lâm Thanh
Tháng Tư Đen 2010


No comments:

Post a Comment



Thật vậy, dân tộc Việt Nam hãy can đảm đứng lên để lật qua những trang sử cộng sản đẫm máu và đau thương. Đã quá trễ rồi. Ngày nào còn cộng sản, thì còn chết chóc, tù đày, tự do, nhân quyền còn bị chà đạp.
Nhà cầm quyền cộng sản, hơn lúc nào hết, luôn buộc người dân lo nghĩ đến chuyện miếng ăn, cái mặc. Cái bụng lúc nào cũng phải cảm thấy còn đoi đói, chưa no. Và người dân thì thiếu thốn nhu yếu phẩm, lo chạy gạo từng bữa. Ðủ hôm nay thì thiếu ngày mai, hay được nồi cơm sáng, thì lại chưa có nồi cơm chiều. Cuộc đời cứ quần quật lo đói rách như thế, thì xin hỏi, còn chi thì giờ mà nhân dân nghĩ đến tranh đấu, hoặc đòi hỏi tự do dân chủ nhân quyền?
Cụ Tây Hồ Phan Chu Trinh từng dạy: “Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân thì ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường. Anh chị em đồng bào ta đã hiểu thấu các lẽ, thì phải mau mau góp sức lo toan việc nước mới mong có ngày cất đầu lên nổi”.
"The religion of the future will be a cosmic religion. The religion which is based on experience, which refuses dogmatism. If there's any religion that would cope with modern scientific needs it will be Buddhism." Albert Einstein

Tôn giáo trong tương lai sẽ là tôn giáo của vũ trụ. Tôn giáo này dựa trên kinh nghiệm và không chấp nhận chủ nghĩa giáo điều. Nếu có một tôn giáo nào tương thích với khoa học hiện đại, đó chính là Phật Giáo.




Bạn Ơi Hãy Cùng Nhau Đấu Tranh Cho Cuộc Sống Của Mình & Tương Lai Của Con Cháu Mình !!!



Nhân Dân Cần Nhận Diện Bộ Mặt Thật Của Giới Cầm Quyền. Phải Hành Động Cụ Thể Đối Với Bọn Chúng !!!



Chỉ Mặt, Nhận Diện Bọn Cán Bộ Óc Đất, Lũ Công An Lưu Manh, Đám Quan Chức Tham Nhũng, Tay Sai !!!

Công Nhân Bị Đánh Đập Tàn Nhẫn, Dã Man !!!


Followers