Lại tháng Tư về nữa đấy sao ? Còn đây vết chém tháng Tư nào ! Đau thương vẫn đắng khung trời cũ Máu vẫn tuôn rơi, lệ vẫn trào
Vẫn những gông xiềng, vẫn oán than Người dân chân chính vẫn cơ hàn Độc tài, bạo chúa, thêm tàn bạo Nửa thế kỷ buồn. Ơi , Việt Nam !!!
Vẫn những nhà giam, những trại tù Nhốt người yêu nước, nhốt người tu ! Ba miền sông núi đau từng tấc Miệng xóa, tay khơi lửa hận thù !
Xin hãy nhìn xem đất nước nhà Đâu rồi quần đảo của Hoàng Sa ? Nam Quan, Bản Giốc còn không nhỉ Ai cắt dâng người sông núi ta ???
Hí hửng cầm tiền, mẹ bán con Vì đâu luân lý cũng không còn ? Than ôi, xã hội suy tàn thế Lòng hỡi ! Ai cùng với nước non ???
Em bé không quen cảnh học đường Tương lai tuổi trẻ cõi mù sương Má hồng con gái, xuân chưa thắm Đời đã giang hồ, đã phấn hương !
Nòi giống đau thương đến nỗi này Hỏi rằng trách nhiệm của ai đây ? Thất phu cũng thẹn hồn hưng phế Hào kiệt anh hùng lại bó tay ???
Xin hãy cùng chia những hận sầu Để mà kẻ trước bảo người sau Đứng lên, gom gió ta làm bão Rửa hận sơn hà, gắn nỗi đau
Quang phục, cùng nhau dựng lại nhà Tô bồi truyền thống của Ông Cha Xây đời hạnh phúc, nền dân chủ Bằng trái tim hồng, ta với ta
Hãy để cho đời những Tháng Tư Hết đau, hết nhục, hết lao tù Quê hương hết bóng quân tàn bạo Ba cõi vàng tươi một sắc cờ ...
Ngô Minh Hằng
|
|
No comments:
Post a Comment