27 March 2009

Chúng Nó Còn Là Người Việt Nam Không?

Cái bi đát nhất, giờ phút đen tối nhất của lịch sử dân tộc là khi có những kẻ lãnh đạo ngu dốt, miệng nói là người Việt Nam, nhưng hành động thì vong thân, vong bản, không còn nhận mình là người Việt Nam

Qua dòng lịch sử hơn 4000 năm dựng nước và giữ nước, đất nước, dân tộc ta đã trải qua những thời gian đen tối: một ngàn năm nô lệ giặc Tàu, gần 100 năm bị người Pháp đô hộ… Thế nhưng đó không phải là những giai đoạn bi đát nhất của lịch sử. Trong bất cứ trận chiến nào cũng có phe thắng, kẻ thua, tùy theo yếu tố thiên thời, địa lợi, nhân hòa, và tương quan lực lượng hai bên. Cái bi đát nhất, giờ phút đen tối nhất của lịch sử dân tộc là khi có những kẻ lãnh đạo ngu dốt, miệng nói là người Việt Nam, nhưng hành động thì vong thân, vong bản, không còn nhận mình là người Việt Nam, cõng rắn cắn gà nhà, tình nguyện làm kiếp tôi đòi phục vụ cho ngoại bang để được bố thí cho chút quyền hành hà hiếp dân lành và chút quyền lợi thừa để vênh mặt với đời!

Một Trần Ích Tắc. Một Lê Chiêu Thống…Tưởng đã quá đủ cho dân tộc bất hạnh này. Thế mà…

Ngày chưa chết, khi còn được đám lâu la cờ đỏ sao vàng vây quanh, điếu đóm, Hồ Chí Minh (HCM) đã hơn một lần dạy dỗ thuộc hạ: “Vua Hùng có công dựng nước. Bác cháu ta phải gìn giữ lấy nước!”

Không còn gì cảm động hơn! Nhưng tất cả chúng ta đều lầm. Lời nói phát xuất từ “một bậc thầy của trí trá” đóng vai yêu nước. Trong gần 80 năm thành lập băng đảng CSVG ở hang Pác Bó, HCM và băng đảng Cộng sản đã gìn giữ đất nước ta như thế nào?

Ngày 14 tháng 9 năm 1958, thừa lệnh HCM, Thủ Tướng Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, tức Cộng Sản Bắc Việt, Phạm Văn Đồng ký công hàm dâng hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho Tàu để thắt chặt tình đồng chí sông liền sông, núi liền núi, đáp lại công lao đàn anh phương Bắc đã giúp đánh bại quân Pháp ở trận Điện Biên Phủ và tiếp tục chi viện người và võ khí trong mưu đồ thôn tính miền Nam, tức Việt Nam Cộng Hòa.

Năm 1964 sau khi được Bắc Bộ Phủ Hà Nội khai sinh, cái gọi là “chánh phủ lâm thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” tức Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, đã “hồ hỡi, phấn khởi,” hay nói theo ngôn ngữ VC hiện nay, “vô tư” dâng hiến năm hòn đảo thuộc lãnh thổ miền Nam, có dân cư VN đang sinh sống, nằm đối diện với thành phố Kép của Cao Miên, làm quà cho quốc trưởng Cao Miên Sihanouk trong chuyến “thăm hữu nghị” đầu tiên. Phái đoàn gồm có Huỳnh Tấn Phát, Dương Quỳnh Hoa, và còn lại là đảng viên cao cấp của Hà Nội (Theo Hồi Ký của kỹ sư Hồ Văn Bửu, Ủy Viên Chánh Phủ Lâm Thời CHMNVN. Bửu theo Mặt Trận năm 1964 và hồi chánh năm 1970. Xin đọc “Vài bí mật chưa được tiết lộ về MTGPMN,” , Hứa Hoành).

Vậy trong thời gian chống Mỹ để thôn tính miền Nam, CSVG Hà Nội không từ khước những hành vi dâng đất quê cha cho ngoại bang để đổi lấy sự tiếp tế người và của từ Tàu hay để Cao Miên làm ngơ cho sử dụng đất Miên làm nơi ẩn náu. Phải chăng đó là ý nghĩa đích thật câu nói của HCM, “bác cháu ta phải gìn giữ nước?”

Sau tháng 4-1975, chiếm trọn miền Nam, thống nhất cả nước và sau khi được đàn anh phương Bắc “dạy cho bài học” năm 1979, bộ chánh trị đảng CSVG từ 1991 sẵn sàng làm bất cứ gì để “làm đẹp lòng” kẻ thù truyền kiếp của dân tộc VN và thần phục Tàu như kẻ tôi đòi không còn nhân cách: chấp nhận mọi đòi hỏi đất đai, hải phận để giữ vững ngôi vị “thái thú” của mình. Đảo mất, lãnh thổ vùng biên giới mất, vùng biển mất. Dân Tàu ra vào đất nước ta tự do không cần giấy nhập cảnh, dễ dàng hơn di chuyển trong đất nước của họ. Tài nguyên để cho Tàu mặc tình khai thác. Mới đây, ngày 04-02-2009, Nguyễn Tấn Dũng lại “cho phép “ Tàu đỏ khai thác quặng Bauxite ở Tây Nguyên, rất cần thiết để phát triển kỹ nghệ chiến tranh. Như lời Nguyễn Tấn Dũng cho biết “đó là đường lối của đảng, không ai có quyền bàn đến.” Môi sinh bị Tàu hủy hoại. Kinh tế bị hàng hóa Tàu tràn ngập. Khách trú Tàu được công an, CSCĐ, chó nghiệp vụ tích cực và hăng say bảo vệ hơn là nhân dân Việt Nam… Thanh niên sinh viên Việt Nam biểu tình chống kẻ thù cướp đất bị công an, cảnh sát đàn áp không nương tay!

Điều nghịch lý là lãnh thổ và hải phận Việt Nam hiện nay so với thời thực dân Pháp đô hộ nhỏ hẹp hơn vì thực dân Pháp… quyết tâm bảo vệ từng tấc đất của nước ta. Vậy ai lo “gìn giữ” đất nước ta hơn? CSVG hay thực dân Pháp? Sự kiện này đã nói lên điều gì? Bạn hãy suy nghĩ và trả lời đi!

Chưa hết, CSVG đã sửa lại lịch sử dân tộc biến kẻ thù truyền kiếp thành người bạn chí thân nhất của VN. Khi nhắc tới giai đoạn lịch sử 1000 nô lệ giặc Tàu, tài liệu, sách báo VGCS chỉ gọi “thế lực nước ngoài,” chớ không dám gọi đích danh “giặc Tàu.” Mới đây, nhà xuất bản Văn Học của CSVG lại cho phát hành tiểu thuyết “Ma Chiến Hữu” của tác giả Tàu Mạc Ngôn. Tiểu thuyết này do công ty văn hóa Phương Nam của CSVG mua bản quyền. Dịch giả là Trần Trung Hỷ.

“Ma Chiến Hữu” l à câu chuyện viết về những binh sĩ Tàu lên đường giết giặc “bọn man di” trong cuộc chiến năm 1979 giữa VN và Trung Quốc. Nhân vật chánh là Tiên Anh Hào. Cuộc chiến 1979 là sự xâm lược của quân Tàu đối với VN. Những binh sĩ Tàu khi sang VN áp dụng chủ trương “phá sạch, giết sạch” của Đặng Tiểu Bình để dạy cho CSVG một bài học. Mạc Ngôn ca tụng, gọi binh sĩ Tàu là những “anh hùng” và gọi quân đội CSVG và dân tộc VN là “bọn man di!”

Sau 30 năm được đàn anh “dạy cho bài học” về thân phận của hàng thần chư hầu (02-1979 – 02-2009), CSVG giữ thái độ “câm miệng hến” về cuộc xâm lược này. Nhà xuất bản Văn Học của CSVG còn cho đám bồi bút tay sai Tàu Cộng viết giới thiệu, ca tụng anh hùng tính của “Ma Chiến Hữu” và báo Hà Nội Mới của thành ủy Hà Nội ca ngợi tướng tàu Hứa Thế Hữu như một danh tướng anh hùng. Hứa Thế Hũu là tướng Tàu chỉ huy trận đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974 và tấn công Cao Bằng, Lạng Sơn, Lào Cai, Bắc VN, tháng 2 năm 1979.

Sự kiện này chứng tỏ CSVG đã không còn cái lương tri tối thiểu của người VN, ca tụng bọn giặc cướp là anh hùng và đồng thời khinh miệt những người lính bảo vệ chế độ là “bọn man di.” Thỉnh thoảng, có những bài báo hay truyện ngắn viết về cuộc chiến xâm lược 1979 này đã bị Ban Văn Hoá Trung Ương Đảng thu hồi, cấm phổ biến; và tác giả bị vùi dập. Tháng 10-1008, tập truyện ngắn Rồng Đá của Vũ Ngọc Tiến bị thu hồi và nhà xuất bản ở Đà Nẵng bị đóng cửa hơn ba tháng vì có một truyện ngắn nói đến cuộc chiến biên giới giữa VC và Tàu Cộng năm 1979.

Trong thơ gởi cho dịch giả, nhạc sĩ Tuấn Khanh muốn nhắn gởi những kẻ cầm quyền, lãnh đạo đảng CSVG:

“Các ngài đang là kẻ chỉ đường cho bọn xâm lược dồn đuổi dân tộc mình đến chỗ khốn cùng. Vì tôi, các ngài và cùng sống chung trên một mảnh đất thấm máu cha ông. Tôi muốn nói thẳng rằng: Các ngài, kể cả những ai còn giấu mặt nhưng có tham vọng bịt mắt dân tộc này, tất cả các ngài, nếu có thể, thì cứ tự do bán đi tất cả thuộc về các ngài nhưng hãy giữ lại lương tri và những gì tổ tiên đã để lại, để cứu chuộc cho chính bản thân mình.”

Chưa bao giờ đất nước ta, dân tộc ta bị kẻ thù phương Bắc khinh miệt như hiện nay, dưới chế độ CSVG của Hồ Chí Minh. Tình cảnh này càng ngày càng tệ, càng xuống cấp nếu CSVG vẫn còn cầm quyền lãnh đạo. Xin ai đó đừng gọi CSVG Bắc Bộ Phủ là “chánh quyền.” Không có thứ loại “chánh quyền” nào khiếp nhược với ngọại bang Tàu và thâm thù nhân dân ta như HCM và đám lâu la hậu duệ Hà Nội. Chúng đã chấp nhận thân phận tôi đòi, chư hầu của giặc Tàu. CSVG còn cầm quyền thì chỉ trong một thời gian ngắn nữa đất nước ta sẽ biến thành tô giới của Tàu hay một Tây Tạng khác ở phía Nam!

Trong khi tỏ thái độ và hành động thần phục giặc Tàu một cách đê hèn và khiếp nhược thì CSVG đàn áp không nương tay những thành phần thanh niên, sinh viên, trí thức lên tiếng chống bọn xâm lăng, đàn áp những người yêu nước tranh đấu cho tự do, dân chủ!

Các lãnh tụ VGCS, hầu hết hoặc xuất phát hoặc sớm gia nhập thành phần “quần chúng tự phát,” không cấp sách đến trường, không thông hiểu lịch sử đất nước ta nên không biết đến câu nói bất hủ của danh tướng nhà Trần, Trần Bình Trọng, “Ta thà làm quỷ nước Nam chớ không thèm làm vua đất Bắc.”

Tháng 7-1979, Hoàng Văn Hoan, phó chủ tịch quốc hội VC, trốn sang Tàu với giấc mơ Lê Chiêu Thống. Trong thời “đổi mới” hiện nay, lãnh tụ CSVG khôn ranh hơn, có chủ trương mới theo đúng định hướng xã hội chủ nghĩa: “Thà làm thái thù đất Nam chớ dại gì làm xác khô phơi thây bên vệ đường cho kênh quạ ăn!” Thép đã tôi thế ấy rồi!


Đảng ta giờ phải cúi đầu

Cam tâm làm CHÓ cho Tàu, nhuc không?

Chúng nó -- Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Lê Duẫn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Nông Đức mạnh, Phạm Văn Khải, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng, Lê Hồng Anh, Nguyễn Văn Hưởng, Phạm Gia Khiêm, Lê Công Phụng... và toàn ban, toàn bộ chính trị băng đảng CSVG trước nay – có phải là người Việt Nam không? Hay chúng nó là gián điệp của Tàu? Chúng nó mang họ Mã, họ Ngưu, họ Cẩu hay họ Man? Chúng nó là người hay chỉ là loài cẩu trệ đội lốt người?

No comments:

Post a Comment



Thật vậy, dân tộc Việt Nam hãy can đảm đứng lên để lật qua những trang sử cộng sản đẫm máu và đau thương. Đã quá trễ rồi. Ngày nào còn cộng sản, thì còn chết chóc, tù đày, tự do, nhân quyền còn bị chà đạp.
Nhà cầm quyền cộng sản, hơn lúc nào hết, luôn buộc người dân lo nghĩ đến chuyện miếng ăn, cái mặc. Cái bụng lúc nào cũng phải cảm thấy còn đoi đói, chưa no. Và người dân thì thiếu thốn nhu yếu phẩm, lo chạy gạo từng bữa. Ðủ hôm nay thì thiếu ngày mai, hay được nồi cơm sáng, thì lại chưa có nồi cơm chiều. Cuộc đời cứ quần quật lo đói rách như thế, thì xin hỏi, còn chi thì giờ mà nhân dân nghĩ đến tranh đấu, hoặc đòi hỏi tự do dân chủ nhân quyền?
Cụ Tây Hồ Phan Chu Trinh từng dạy: “Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân thì ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường. Anh chị em đồng bào ta đã hiểu thấu các lẽ, thì phải mau mau góp sức lo toan việc nước mới mong có ngày cất đầu lên nổi”.
"The religion of the future will be a cosmic religion. The religion which is based on experience, which refuses dogmatism. If there's any religion that would cope with modern scientific needs it will be Buddhism." Albert Einstein

Tôn giáo trong tương lai sẽ là tôn giáo của vũ trụ. Tôn giáo này dựa trên kinh nghiệm và không chấp nhận chủ nghĩa giáo điều. Nếu có một tôn giáo nào tương thích với khoa học hiện đại, đó chính là Phật Giáo.




Bạn Ơi Hãy Cùng Nhau Đấu Tranh Cho Cuộc Sống Của Mình & Tương Lai Của Con Cháu Mình !!!



Nhân Dân Cần Nhận Diện Bộ Mặt Thật Của Giới Cầm Quyền. Phải Hành Động Cụ Thể Đối Với Bọn Chúng !!!



Chỉ Mặt, Nhận Diện Bọn Cán Bộ Óc Đất, Lũ Công An Lưu Manh, Đám Quan Chức Tham Nhũng, Tay Sai !!!

Công Nhân Bị Đánh Đập Tàn Nhẫn, Dã Man !!!


Followers